Các nét đặc sắc trong cách đánh của Lý Thường Kiệt:
-Ngăn chặn âm mưu phối hợp của giặc (sau khi được cử đi ngăn chặn âm mưu xâm lược của giặc, Lý Thường Kiệt đã cho quân đội luyện tập và canh phòng suốt ngày đêm và cho các tù trưởng dân tộc ít người được phép mộ thêm binh đánh trả các cuộc quấy phá, đồng thời cho quân đi đánh Cham-pa =>phá tan âm mưu phù hợp của nhà Tống)
-Đánh trước để tự vệ (Lý Thường Kiệt đã cho quân sang đánh trước, việc làm của Lý Thường Kiệt đã làm cho quân Tống hoang mang và làm chậm quá trình xâm lược của nhà Tống)
-Ráo riết chuẩn bị (sau khi làm hoang mang nhà Tống, Lý Thường Kiệt đã không khinh địch và ăn mừng mà đã cho các địa phương ráo riết chuẩn bị bố phòng, chọn phòng tuyến sông Như Nguyệt là nơi đối phó với quân Tống)
-Án binh bất động, đánh bất ngờ (sau khi tiến vào nước ta, vì không nhận được sự trợ giúp của đồng bọn, một bộ phận quân Tống đã đóng quân bên bờ sông Như Nguyệt, nhiều lần cho quân đánh sang phòng tuyến nhưng không công phá thành công, Lý Thường Kiệt vẫn án binh bất động, chỉ ngăn chặn các cuộc tấn công của giặc. Đêm cuối xuân năm 1077, Lý Thường Kiệt cho quân vượt sông đánh vào doanh trại giặc =>giặc mười phần, chết đến năm, sáu phần)
-Chủ động giảng hoà (giữa lúc chiếm thượng phong, Lý Thường Kiệt bất ngờ đề nghị giảng hòa và Quách Quỳ chấp nhận, rút quân về nước. Đây là cách kết thúc mềm dẻo, khéo léo vì để giữ quan hệ hòa hiếu giữa hai nước)