Thoáng một cái mùa hè tự đến lúc nào mà tôi cũng không hay. Tôi chỉ thấy cái gì đó thân thuộc mà cành phượng xuyến thắm rực lửa và tiếng ve sầu râm ran hòa ca những bài hát muôn thuở ban trưa. Thật vạy, hè về rồi hè lại trở về với quê hương vớ tuổi thơ tôi rồi. Sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời vừa tỉnh dậy sau ngọn núi tít xa, vạn vật bừng tỉnh khoác lên chiếc áo mới. Mội thứ dường như chỉ mờ mờ ảo ảo trong cái khung cảnh yên tĩnh mịch duy chỉ có tiếng gió vi vu hòa âm những khúc hát ban mai. Cây cối tươi tỉnh rung rinh theo điệu nhác bất tận của mùa hè. Mặt trời dần lên cao, từ cái khoảnh khắc yên ình giờ đây đã huyên náo hơn bao giờ hết. Chim ca vang líu lo rúc rích chuyền cành như nữ ca sĩ nhí tí hon đang biểu diễn. Các bác nông dân cũng ra đồng làm việc với nụ cười rực rỡ trên môi. Lũ lũ học sinh cũng thi nhau cắp sách tới trường như đàn chim sẻ nhỏ bé đáng yêu. Yêu mãi! Quê tôi !
Good luck.