Trong bốn mùa xuân hạ thu đông, em thích nhất là mùa hạ. Mùa hạ không chỉ gắn liền với tiếng ve, với những ánh nắng chói chang mà nó còn gắn liền với những cảnh đẹp thú vị. Với em, đó chính là đồi hoa sim ở quê ngoại.
Từ nhà em về quê ngoại không xa, cách khoảng 20km. Mặc dù rất nhiều lần về thăm bà trên con đường quen thuộc ấy, thế nhưng đây là lần đầu tiên em nhìn thấy một đồi hoa sim tím đẹp đến vậy. Đồi hoa tọa lạc trên một sườn núi thoai thoải bên cạnh con sông Ngàn Phố nước chảy lững lờ, ôm lấy những căn nhà nhỏ cùng ruộng đồng vườn tược. Từ dưới chân đồi nhìn lên, sắc tím của hoa sim quyện vào sắc xanh của lá cây tạo nên một bức tranh phong cảnh rất dễ chịu và bắt mắt. Đất đai của núi rừng là nguồn sinh dưỡng dồi dào nuôi dưỡng cho những bông hoa ấy trở nên ngày càng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời.
Tiến gần đến đồi hoa sim tím, em lại càng say mê ngắm nghía nó. Hoa sim là loài hoa chỉ nở vào mùa hè. Mỗi bông hoa thường có năm cánh, bầu bình như những cánh bướm phất phơ trước gió. Nhụy hoa ở giữa màu vàng, mời gọi ong bướm đến thụ phấn. Nhấp nhô dưới thân cây là những quả sim màu sẫm, có vị ngọt nhè nhẹ. Bà ngoại em kể, những quả sim ấy được xem là thức quà đặc trưng cho mùa hè ở vùng núi. Những đứa trẻ ở đây thích nhất là được đi hái sim, chúng vui mừng khi mang về một túi sim đầy ắp cho gia đình.
Bởi gắn liền với đồi sim nên người dân vùng núi cũng theo đó mà thuộc những bài hát về nó. Thỉnh thoảng đi dạo xung quanh làng xóm, em lại nghe thấy tiếng ai đó cất lên bài hát "Màu tím hoa sim" với giọng hát ngọt ngào. Họ tin rằng, hoa sim là loài hoa biểu tượng cho tình yêu chung thủy giữa người con trai và người con gái. Bởi vậy, người dân nơi đây xem đồi hoa sim là một phần cuộc sống, một vẻ đẹp đặc biệt mà chỉ nơi đây mới có.
Yêu đồi hoa sim hay cũng chính là yêu quê hương đất nước. Mỗi lần về quê, em lại cùng bà ngoại đi đến đồi hoa sim tím để cảm nhận được vẻ đẹp bình yên, giản dị của quê hương mình.
Bài hơi dài bạn nhé !!!