" Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ tha thiết như dòng suối chiều ngọt ngào"
"Mẹ"- tiếng gọi thiêng liêng đến cuối cuộc đời của người con. Người mà đã tiếp sức mạnh, đã truyền ngọn lửa cho con vững bước trên đường đời. Và người đã giúp tôi vững bước đến hôm nay là mẹ (tên).
Đã tròn bốn mươi tuổi mà làn da mẹ vẫn còn trắng mịn với mái tóc đen ngắn ôm lấy khuôn mặt hình trái xoan. Dáng người nhỏ bé với chiều cao trung bình nhìn từ xa trông mẹ thật trẻ. Hằng ngày mẹ phải thức dậy rất sớm để chuẩn bị điểm tâm cho gia đình và sửa soạn để đi dạy ở một nơi cách xa nhà. Xong hết công việc nhà mẹ bước ra khỏi cửa rồi đi dạy với bộ áo dài thướt tha trông rất đẹp. Tôi thương mẹ vì quãng đường từ nhà đến nơi mẹ dạy khoảng sáu mươi ki-lô-mét-một khoảng cách rất xa, đã thế khi dạy xong mẹ phải về nhà chăm sóc cho gia đình và nhà cửa. Thời gian rãnh, mẹ thường dạy bảo chúng tôi những điều hay lẽ phải và từ vựng Tiếng Anh vì mẹ là một giáo viên dạy Tiếng Anh. Nhờ mẹ mà gia đình tôi luôn sạch sẽ, nếu không có mẹ thì nhà chỉ như một đống sắt vụn và tôi như một khúc gỗ trôi giữa đại dương bao la không có ai che chở.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ ngày mà tôi bị ốm, lần đó mẹ đã thức suốt đêm để ở bên cạnh chăm sóc cho tôi từng li từng tí. Lúc ấy, nhìn ánh mắt lo lắng của mẹ dành cho tôi và vì không ngủ được mà nó đã thâm quần đi rất nhiều. Nhìn khuôn mặt phờ phạc của mẹ tôi cảm thấy thương mẹ vô cùng, lúc ấy chỉ ước sao cho tôi khỏe thật nhanh để mẹ an tâm mà nghỉ ngơi. Từng thìa cháo mẹ đút cho tôi, đến từng viên thuốc cũng được hòa tan bởi tình yêu của mẹ. Nhưng nhìn tôi mẹ buồn bã ăn không nỗi tuy ba đã đem cơm đén tận nơi. Và ngày tôi khỏe lại là ngày sức lực của mẹ cạn kiệt đi rất nhiều nhưng vẫn cố gắng chăm lo đến khi tôi khỏe lại.
"Mẹ à! Ngày con chào đời là lúc mẹ bắt đầu cực khổ vì con. Con biết trong suốt thời gian mình trưởng thành mẹ đã là người cầm tay dắt con đi, là niềm động lực, niềm hi vọng, là chỗ dựa vững chắc cho con mỗi khi con cần. Đoạn đường con bước đi vẫn còn rất dài và chắc con sẽ còn vấp ngã ở một đoạn đường nào đó nên mẹ hãy luôn dõi theo, che chở cho con mẹ nhé! Và mẹ hãy giữ gìn sức khỏe thật tốt để có thể nhìn con trưởng thành. Và ngày con trưởng thành con sẽ làm mẹ tự hào, mẹ hãy chờ con ngày đó nhé!" Đó là những lời tôi muốn nói với mẹ.
Những ai có mẹ xin đừng làm mẹ khóc, đừng làm mẹ buồn mà hãy làm mẹ vui vẻ và tự hào về chúng ta. Để giọt nước mắt mà mẹ rơi xuống hãy là những giọt nước mắt hạnh phúc và chính chúng ta sẽ làm được diểu đó. "Mẹ là những ánh nắng ấm áp đưa con đi trên đường xa, mẹ là những ánh nắng ấm áp cho con bao đem ngủ say..."