Ngày 29 tháng 12 năm 1427 (ngày 12 tháng 12 năm Đinh Mùi), đúng theo lời ước hẹn trước đây, Vương Thông xin rút quân về nước, dù chưa nhận được lệnh bãi binh của nhà Minh. Lê Lợi cung cấp cho quân Minh đầy đủ lương thực và phương tiện để rút lui.
Quân thủy được cấp cho 500 chiếc thuyền do Phương Chính, Mã Kỳ quản lĩnh, vượt biển về nước.
Quân bộ do Sơn Thọ, Hoàng Phúc quản lĩnh, cũng được cấp đủ lương thực, theo đường bộ về nước.
Quân Minh trong các thành Tây Đô, Cổ Lộng, cũng được giải vây và cấp đủ lương thực, theo đường bộ rút lui.
Ngoài ra, nhân dịp này Lê Lợi còn trao trả cho nhà Minh hơn 20.000 tù binh cùng với mấy nghìn con ngựa, giao cho Mã Anh quản lĩnh.
Trông thấy quân địch rút lui, một số tướng sĩ và nhân dân căm ghét quân giặc đã từng giết hại bà con thân thuộc của mình, lại kéo đến xin Lê Lợi cho giết chết bọn chúng để trả thù. Một lần nữa, Lê Lợi giải thích cho mọi người biết rõ lập trường nhân đạo và hòa bình của nghĩa quân: "Phục thù báo oán là thường tình của mọi người. Nhưng không muốn giết người là bản tâm của bậc nhân đức. Vả chăng, người ta đã hàng mà mình giết đi thì chẳng còn gì ghê gớm hơn việc làm không lành ấy. Nếu vì hả giận trong chốc lát mà để muôn đời mang tiếng giết kẻ đã hàng thì chi bằng cho muôn vạn người được toàn tính mạng để dập tắt mối chiến tranh về sau, sử xanh ghi chép, nghìn thuở còn thơm, há chằng tốt đẹp sao?". (Toàn thư).
Quân Minh được an toàn trở về nước nên rất vui mừng kéo nhau đến dinh Bồ Đề cảm tạ Lê Lợi - người lãnh tụ tối cao của nghĩa quân.
Ngày 29 tháng 12 năm 1427 quân Minh bắt đầu rút lui và đến ngày 3 tháng 1 năm 1428 thì đội bộ binh cuối cùng của Vương Thông lên đường về nước.
Theo Hoàng Minh thực lục, toàn bộ số quân Minh được trở về nước là 86.640 tên.
Trong Bình Ngô đại cáo, Nguyễn Trãi đã nói về chủ trương của nghĩa quân và mô tả cuộc rút lui của bọn bại binh này như sau:
Quân giặc các thành khốn đốn, cởi giáp ra hàng,
Tướng giặc bị cầm tù, như hổ đói vẫy đuôi xin cứu mạng;
Thần vũ chẳng giết hại, thể lòng trời ta mở đường hiếu sinh.
Mã Kỳ, Phương Chính, cấp cho năm trăm chiếc thuyền,
ra đến bể mà vẫn hồn bay phách lạc,
Vương Thông, Mã Anh phát cho vài nghìn cỗ ngựa,
về đến nước mà vẫn tim đập chân run.
Họ đã tham sống sợ chết, mà hòa hiếu thực lòng;
Ta lấy toàn quân là hơn, để nhân dân nghỉ sức.
Chẳng những mưu kế kỳ diệu, cũng là chưa thấy xưa nay.
Sau 10 năm chiến đấu gian khổ, anh dũng (1418-1428), Lê Lợi và bộ chỉ huy cuộc khởi nghĩa Lam Sơn đã hoàn thành sự nghiệp vĩ đại là đánh đuổi hết quân Minh ra khỏi bờ cõi, khôi phục nền độc lập hoàn toàn cho đất nước. |