Câu 1: Tác giả dùng mấy trường từ vựng trong bài thơ sau? Đó là những trường từ vựng nào?
"Áo đỏ em đi giữa phố đông
Cây xanh như cũng ánh theo hồng.
Em đi lửa cháy trong bao mắt
Anh đứng thành tro em biết không?"
-Chỉ màu sắc: đỏ, xanh, hồng.
- Chỉ lửa, sự vật và hiện tượng liên quan đến lửa: lửa, cháy, tro.
Câu 2: Tìm từ tượng hình, từ tượng thanh trong những câu sau:
a) "Dù ta có tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. "
b) "Sáng hôm sau, Xiu thức giấc sau khi chợp mắt được một tiếng đồng hồ, cô bắt gặp cặp mắt mở to, vô cảm của Giôn-xi nhìn trân trân vào tấm rèm xanh nơi cửa sổ. "
Câu 3: Xác định và nêu giá trị nghệ thuật của việc sử dụng từ tượng hình, tượng thanh trong câu sau:
"Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi"
Nhấn mạnh thứ vẻ ngoài còn nhiều thiếu thốn tưởng chừng mỏng manh nhằm tôn lên sức mạnh bên trong và vẻ đẹp tâm hồn như tinh thần đoàn kết, ý chí chiến đấu,...
Câu 4: Phân tích cái hay trong việc sử dụng biện pháp tu từ trong đoạn thơ sau:
"Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre không ở riêng
Lũy thành từ đó mà nên hỡi người"
Trong đoạn thơ, tác giả sử dụng phép tu từ: ẩn dụ (cây tre ẩn dụ cho con người Việt Nam); Nhân hóa: Tre ở đây được nhân hóa có tay có tình cảm của con người. Những cây tre vẫn ôm lấy nhau níu lấy nhau vượt qua giông tố của cuộc đời. Nó thể hiện sự đùm bọc yêu thương lẫn nhau của tre. Tre không đứng một mình, không ở riêng mà sống thành lũy thành khóm. Và khi tre có gẫy cành rụng lá thì vẫn để lại cái gốc cho măng mọc lên tiếp tục sinh trưởng phát triển lên. Hình ảnh so sánh tre như chông thể hiện sự sắc nhọn và thẳng tắp của cây tre. Hình ảnh những lá bao bọc măng của tre được ẩn dụ thành manh áo cộc thể hiện sự nhường nhịn cho con. Cây tre ấy lại như một người mẹ yêu thương con, nhường nhịn cho con. Nó cũng giống như người mẹ Việt Nam với chiếc yếm hở lưng trần, còn manh áo cộc thì nhường cho con hết. Phẩm chất ngay thẳng, truyền thống nối nghiệp ông cha, duy trì nói giống “tre già măng mọc” của nhân dân ta được thể hiện rõ. Đồng thời qua hình ảnh cây tre ta còn thấy được sự đoàn kết của nhân dân ta, chúng ta sống thành những gia đình lớn chứ không hề ở riêng lẻ. trước những sóng gió thì bao bọc lấy nhau như “lá lành đùm lá rách”