Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
+2 phiếu
660 lượt xem
trong Ngữ văn lớp 7 bởi akyoko Thần đồng (684 điểm)
viết bài văn biểu cảm về người thầy, cô
đã đóng

1 Câu trả lời

–1 thích
bởi Kirito-san Thạc sĩ (5.9k điểm)
được bầu chọn là câu hỏi hay nhất bởi akyoko
 
Hay nhất
Chiều dần buông theo áng mây trôi hững hờ. Những người lái đò bên con sông kia vẫn luôn miệt mài, cặm cụi chở những đợt khách cuối cùng sang sông. Mồ hôi họ đã rơi trên tấm ván đò cũ kĩ. Cuộc sống quá bận rộn, có quá nhiều việc phải lo làm tôi không có thời gian suy nghĩ quá nhiều, quan tâm đến những người xung quanh. Giờ ngồi một mình, nhìn cô lái đò má ửng hồng, như đâu đây hình ảnh của thầy cô đã dạy tôi. Tóc thầy bạc vì bụi phấn, mắt cô đã thâm quầng vì những đêm mất ngủ, như người lái đó chở khách sang sông, từng thế hệ này đến thế hệ khác, đưa chúng tôi- thế hệ trẻ cập bến tương lai, đi đến những chân trời rộng mở, mở ra cả hòai bão, ước mơ cho chúng tôi.

Cuộc đời thầy đưa biết bao nguời qua dòng sông tri thức.Dòng sông vẫn cứ êm trôi... Tóc thầy bạc đi, mắt thầy nheo lại nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ. Bao nhiêu người khách đã sang sông ? Bao nhiêu khát vọng đã vào bờ ? Bao nhiêu ước mơ thành sự thực.. ? Có mấy ai sang bờ biết ngoái đầu nhìn lại thầy ơi...Thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, cung cấp hành trang kiến thức chp chúng ta bước vào đời và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn. Thế mà, có ai lần tìm về lớp cũ trường xưa để thăm lại những người đã hy sinh tâm huyết giúp chúng ta thành người hữu ích? Có ai nhớ chăng bao kỉ niệm êm đềm thấm đượm tình thầy trò? Nói đến đây, tôi bùi ngùi nhớ lại ngày xưa năm ấy, cách đây ba năm...

Hôm ấy, trời mưa tầm tã, lại vào mùa giá rét. Mẹ rước trễ nên tôi đứng đợi một mình với nỗi lạnh buốt. Chờ hòai chẳng thấy mẹ đến, tôi bắt đầu tuyệt vọng. Giữa lúc ấy, một bóng áo mưa từ cổng trường lao về phía tôi. Hóa ra là thầy chủ nhiệm. Thầy đưa cho tôi cái áo mưa và đề nghị chở tôi về. Tôi vừa mừng, vừa băn khoăn vì nhà xa. Phút chốc thầy đã chở tôi ra đường, gò tấm lưng gầy vượt băng băng về phía trước. Đến nhà, tôi thấy mặt thầy tái lại, môi tím rung rung. Không màng tới sự giá buốt, thầy đưa dầu và khăn cho tôi. Đã có bố tôi ở nhà, nên thầy cũng yên tâm. Mưa chưa dứt, thầy hối hả ra về. Tôi nhìn theo mà lòng đầy cảm động. Dù có khôn lớn vào đời, mãi mãi tôi khắc ghi kỉ niệm này và hình ảnh thầy, tấm lòng thầy thật cao cả biết bao!

Một dòng đời - một dòng sông
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải có đò
Đường đời muốn bước phải nhờ người đưa ...

Có ai đó đã ví người thầy như người chèo đò và cô cậu học sinh là khách qua sông. Khách qua sông rồi, con đò vẫn như say sưa miệt mài giữa đôi bờ đưa bao thế hệ đi ngang dòng sông tri thức. Còn gì vui hơn đối với những người thầy khi học trò của mình lần lượt trưởng thành ra đời, nhường bước cho những chú chim non mới. Còn gì vui hơn khi những khách qua sông đã nhớ dòng sông bến đò xưa và cả người chèo đò lặng lẽ.

Thầy ơi, mặc cho cuộc sống bôn ba, thầy vẫn một đời chèo đò đưa từng lớp học sinh qua bến bờ tri thức. Ngày lại ngày, thầy cặm cụi nắm vững tay chèo, chỉ sợ học sinh của mình lạc lối trên đường đời có lắm bão táp, chông gai.

Ánh nắng mặt trời cuối ngày rồi sẽ tắt, dòng sông đến nơi con đập sẽ tự mình rẽ sang một hướng khác. Nhưng việc dạy người làm sao rẽ được, gắn bó đời bằng một lối đi chung. Cao cả thay tấm lòng nhà giáo, lặn lội chở người qua bão táp phong ba cập bờ hạnh phúc. Đến nơi rồi một nụ cười đọng mãi. lặng lẽ quay về lái tiếp chuyến đò sau.
Chuyện một con đò dầm dãi nắng mưa 
Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược
Khách sang sông tiếp hành trình phía trước 
Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò ?

Suy cho cùng, sự hi sinh của mỗi thầy cô giáo là qui luật muôn đời. Làm nhà giáo phải quên mình đi để nghĩ nhiều đến người khác. Là làm bãi cát dài nâng mình cho những con sóng, con sóng sau đùa đi con sóng trước xóa sạch dấu vết cưu mang, nhưng bãi cát vẫn nằm đó nhớ hoài những con sóng đã đi qua. Thầy cô giáo là người chèo đò, đưa khách sang sông, con đò về bến cũ. Người khách xưa biết bao giờ trở lại, có nhớ con đò và lần qua bến ấy - sang sông!

Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ
Con mới hiểu, thầy ơi – người đưa đò vĩ đại. 
Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy
Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương

Làm nhà giáo chỉ cho mà không bận lòng nghĩ đến nhận, là con ong chăm chỉ xây tổ gom mật cho đời, là cây thân mộc vươn mình trong nắng gió tỏa bóng mát cho người, là kiếp con tằm đến chết còn vương tơ... Ôi! Biết nói sao cho hết nỗi niềm! Chỉ đến khi lớn khôn, bầy học trò nhỏ hôm nay mới hiểu được tình cảm của thầy cô dành cho chúng tôi.
bởi akyoko Thần đồng (684 điểm)
cảm ơn bn rất nhiều

 

 
bởi Kirito-san Thạc sĩ (5.9k điểm)
Không có gì đâu ạ.

Các câu hỏi liên quan

+1 thích
1 trả lời 1.1k lượt xem
Biểu cảm về vai trò của thầy cô giáo không chép mạng nhé
đã hỏi 30 tháng 11, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Nguyenhuunam Thần đồng (1.0k điểm)
0 phiếu
1 trả lời 2.9k lượt xem
Dàn ý biểu cảm về thầy ,cô giáo "người lái đò " đưa thế hệ trẻ "cập bến " tương lai?
đã hỏi 22 tháng 4, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi anhaksvip Thần đồng (813 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 134 lượt xem
đã hỏi 15 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Khách
+2 phiếu
4 câu trả lời 282 lượt xem
Viết một bài văn biểu cảm về con vật
đã hỏi 2 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi akyoko Thần đồng (684 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 103 lượt xem
Hãy viết một bài văn biểu cảm về hoa hồng  Chú ý: Không chép mạng
đã hỏi 16 tháng 8, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Letram Cử nhân (5.0k điểm)
+1 thích
0 câu trả lời 181 lượt xem
Giúp mk bài này với,mk đag cần gấp lắm,sáng mai mk phải nộp bài r Sử dụng thao tác hình dung,tưởng tượng,hãy viết tiếp các ý sau để tạo thành đoạn văn biểu cảm hay:           Chiều chiều ra đứng ngõ sau         Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều. Trong ánh chiều chạng vạng, nơi ngõ sau khuất nẻo,có 1 ng con gái lặng nhìn về phía xa xa với biết bao xúc cảm đang trào dâng trong lòng.
đã hỏi 26 tháng 7, 2017 trong Khác bởi Linh Phạm
+1 thích
2 câu trả lời 8.5k lượt xem
CÁI KÉN BƯỚM Một chàng trai nọ tìm thấy một cái kén bướm. Một hôm anh thấy cái kén hé một cái lỗ nhỏ. Anh ta ngồi hàng giờ nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình ra khỏi cái lỗ nhỏ xíu. Rồi anh ta thấy mọi việc không tiến triển gì thêm. Hình như chú bướm không thể cố gắng ... . (Dẫn theo Quà tặng của cuộc sống, NXB Trẻ, 2007) Hãy viết bài văn ngắn trình bày cảm nhận của em về ý nghĩa của câu chuyện trên.
đã hỏi 26 tháng 3, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Titania Học sinh (387 điểm)
0 phiếu
3 câu trả lời 8.0k lượt xem
               Trình bày cảm nhận của em về đoạn văn sau:      Tôi yêu Sài Gòn da diết. Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời ...                     Ghét nhau ghét cả tông chi, họ hàng .                                                                                 (Sài Gòn tôi yêu - Minh Hương)
đã hỏi 26 tháng 1, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Titania Học sinh (387 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 135 lượt xem
Hãy viết dòng cảm xúc của chính mình trong ngày đầu tiên đi học (viết đoạn văn)
đã hỏi 10 tháng 9, 2020 trong Ngữ văn lớp 7 bởi quin Cử nhân (3.6k điểm)

HOT 1 giờ qua

  1. phamngoctienpy1987844

    50628 Điểm

  2. vxh2k9850

    35940 Điểm

  3. Khang1000

    29693 Điểm

  4. Tí Vua Đệ Nhất

    28073 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...