Em thích nhất những đêm trăng nơi miền quê, nhất là đêm trung thu trăng sáng tỏ. Khoảnh khắc hoàng hôn bắt đầu buông xuống, chúng em ai nấy đều chuẩn bị cho riêng mình những chiếc lồng đèn xinh xắn đầy sắc màu để chào đón trung thu vui vẻ. Rồi đêm cũng đến rất nhẹ nhàng. Ông trăng sáng, tròn vành vạnh như một chiếc bánh mật thơm, ngon mà cô tiên nào bỏ quên trên bầu trời đầy sao. Ánh trăng sáng, soi rõ sân nhà em và cả những lối đi trong xóm. Ngoài vườn, gió lùa qua những cây cau như đang hát lên một khúc nhạc du dương, êm ái. Lúc này, vô số ánh trăng xuyên qua kẽ lá rọi xuống mặt hồ long lanh như chứa đầy kim cương quý giá. Chúng em thi nhau đốt đèn và vui đùa. Chơi chán, chúng em chạy đến những bãi cỏ cạnh hồ, cả bọn cùng bắt nhịp và hát vang những bài ca mừng đêm trăng trung thu. Màn đêm dày đặc như bị phá vỡ bởi những tiếng đùa vui vẻ và ánh trăng sáng rọi. Dưới nước, những chú cá rô, cá chép thỉnh thoảng đảo người, ngoi lên mặt nước như muốn cùng vui chơi với chúng em. Đêm càng khuya, ánh trăng càng sáng. Những chú thạch sùng, chú ếch, ễnh ương không ngừng kêu ran lên trong các bụi rậm. Một lúc sau, chúng em ai nấy đều tản mác về nhà, trả lại sự yên tĩnh vốn có của đêm khuya. Mọi người đều đi ngủ cả. Ngoài trời, chỉ còn lại ánh trăng sáng vằng vặc soi nóc nhà, những tán lá cây. Mặt hồ như được dát một lớp ánh vàng dìu dịu mang vẻ thơ mộng, yên bình của làng quê...
Em rất thích những đêm trăng sáng, nhất là khoảnh khắc đêm trung thu. Nó mang lại bầu không khí dịu dàng, đẹp đẽ và không kém phần vui tươi. Bây giờ em đã chuyển nhà lên thành thị. Dù đêm trăng đó em không còn gặp lại nữa, nhưng dẫu sao, em vẫn nhớ như in hình ảnh của những đêm trăng sáng đã lưu lại bao kỷ niệm đẹp đẽ của em thời thơ ấu.