Cấu trúc hóa học của glutamat natri (Mỳ chính):
Bột ngọt Glutamat natri, mononatri glutamat, hay chất điều vị 621 (số E: E621; mã số HS: 29224220; các tên IUPAC: 2-aminopentanedioic acid, 2-aminoglutaric acid, 1-aminopropane-1,3-dicarboxylic acid) là loại muối natri của axít glutamic, có công thức hóa học NaC5NO4H8. Được bán như "chất điều vị", nó là chất phụ gia gây ra vị umami. Tuy nhiều ngôn ngữ gọi nó là MSG, nhưng trong tiếng Việt thường gọi nó là bột ngọt hay mì chính.
Năm 1909, công ty Ajinomoto khám phá và lấy bằng sáng chế về glutamat natri. Gluatamat natri nguyên chất có hình thức bột kết tinh trắng; khi ngâm vào nước (thí dụ nước bọt) nó phân tích rất nhanh thành các ion natri và glutamat tự do (glutamat là hình thức anion của axít glutamic, một axít amin tự nhiên).
Tính chất vật lý
Tinh thể rắn không màu, không mùi
Có vị muối nhạt
Nhiệt độ nóng chảy 232 °C
Độ tan trong nước 74 g/ml.
Theo tôi ăn mỳ chính không khát nước, Chỉ ăn bột canh thì mới khát nước do trong bột canh có thành phần chủ yếu là muối ăn. Theo hoá học muối NaCl là do sự hóa hợp của 2 chất: Clo và Natri. Tinh thể muối ăn là tinh khể "háo" nước, do đó khi ta ăn nhiều muối dẫn đến hiện tượng lượng muối ăn trong đường tiêu hóa tăng cao, cơ thể chỉ chấp nhận một lượng muối theo giới hạn nào đó, khi ăn nhiều quá giới hạn này thì cơ thể phải huy động nước để trung hoà lượng muối đó, theo phản xạ có điều kiện thì lúc này con người ta phải đi tìm nước uống thông qua mệnh lệnh của não bộ.