Mượn câu chuyện của nhà hàng bán cá về việc ai góp ý về cái tên biển cũng làm theo, truyện Treo biển có tác dụng tạo tiếng cười, cùng sự phê phán nhẹ nhàng với những người thiếu chủ kiến khi làm việc hay không suy xét kĩ khi nghe ý kiến của người khác.
Câu chuyện có những chi tiết gây cười như sau:
- Người thứ nhất khuyên bỏ chữ “tươi”. “Vì chẳng nhẽ nhà này xưa nay chỉ bán cá ươn hay sao?”. => Nhà hàng bỏ chữ “tươi”
- Người thứ hai khuyên bỏ hai chữ “ở đây”. “Vì chẳng nhẽ người ta ra hàng hoa mua cá hay sao?”. => Nhà hàng bỏ chữ “ở đây”
- Người thứ ba khuvên bỏ hai chữ “có bán”. “Vì không lẽ bày cá ra để khoe hay sao?”. => Nhà hàng bỏ chữ “có bán”
- Người láng giềng góp ý kiến: “Chưa đi đến đầu phố đã ngửi mùi tanh, đến gần thấy đầy những cá, ai chẳng biết là bán cá, còn đề biển làm gì nữa?”. => Chủ hàng đem cất biển đi.
=> Tiếng cười bật ra vì nhà hàng treo biển mà không hiểu ý nghĩa công việc mình đã làm, chỉ nghe người ta nói mà không cần suy xét, răm rắp làm theo, rốt cuộc là lãng phí tiền của, công sức mà không được việc gì, lại còn bị mọi người cười chê.