“Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm.”
Nếu như bạn nhỏ trong lời thơ của Tô Hà yêu ngôi nhà của mình từ những điều bình dị là hàng xoan, những bông hoa xao xuyến nở rộ, mây từng chùm vậy thì ngôi nhà của bạn như thế nào? Một tổ ấm, nơi chốn để trở về trong mỗi chúng ta ai ai cũng đều tồn tại. Tôi sẽ kể cho các bạn ngooi nhà nhỏ xinh, vô cùng đặc biệt và lúc nào cũng luôn ngập tràn niềm vui, chất chứa yêu thương.
Thời gian có ngôi nhà cũng đã rất lâu, từ khi tôi còn chưa xuất hiện trên cuộc đời này. Từng giai đoạn, thời điểm lúc tôi còn bỡ ngỡ, chập chững những bước đi đầu đời cho đến hôm nay của tôi ngôi nhà đều chứng kiến, lưu giữ mọi thứ. Tính đến nay ngôi nhà đồng hành cùng gia đình tôi cũng đã mấy chục năm tuổi, bao buồn vui, kỉ niệm đều cùng nhau trải qua. Nơi ngôi nhà ấm áp này không chỉ được lấp đầy bằng những thiết bị, đồ dùng nội thất mà chất chứa đầy tình yêu thương dạt dào khi có bố, mẹ, anh trai và tôi. Có lẽ vì thế mà tôi luôn muốn được thật nhanh trở về bên ngôi nhà thân yêu cùng những người thân của mình những khi đi đâu, xa đến mấy thì mọi thứ hấp dẫn ngoài kia vẫn không thể níu kéo tôi ở lại lâu.
Không đồ sộ, lộng lẫy như bao ngôi nhà ngoài kia nhưng với tôi tổ ấm tôi đang có nó luôn đẹp theo một cách rất riêng, khác lạ. Cũng không gì quá ngạc nhiên bởi ngôi nhà được xây nên từ những đồng tiền quý giá tích góp của bố mẹ, từ kiểu thiết kế đến từng chi tiết nhỏ, nội thất trong nhà đều được bố mẹ tôi tỉ mỉ chọn lựa, lắp đặt. Nó chúng kiến mối tình yêu đẹp, bền chặt của bố mẹ tôi nên vì thế mà ngôi nhà quý giá nhất trong tôi chính là ngôi nhà tôi đang sinh sống.
Nhỏ nhỏ, xinh xinh với hai tầng lầu và một sân thượng đó là nhà của tôi. Căn nhà của tôi không lỗi thời mà rất hiện đại, sang trọng dù thời gian xây dựng cũng đã rất lâu. Mọi nội thất, cách bố trí trong nhà đều được bố mẹ tôi sắp xếp một cách ngăn nắp, hợp lí, gọn gàng. Bước vào căn nhà người ta sẽ bị thu hút bởi gam màu chủ đạo của nhà là màu trắng và màu ghi, đó là hai màu sắc bố mẹ tôi yêu thích. Phòng khách và phòng bếp là không gian để gia đình tôi có thể bên nhau thưởng thức những món ăn ngon, chia sẻ, trò chuyện và xem tivi một cách thoải mái, thư giãn sau ngày dài làm việc và học tập mệt mỏi. Bởi thế mà lúc nào bước vào căn nhà lan tỏa trong tôi sự ấm cúng, gần gũi tan biến đi bao nỗi mệt nhọc đã có trước đó. Căn phòng khách được bố trí khá đơn giản với chiếc ti vi treo trên tường, bộ ghế sô fa màu xám. Không thể không nói đến tấm ảnh gia đình lớn được treo ở một góc tường, một tấm ảnh vô cùng đặc biệt, ý nghĩa của gia đình. Mỗi ngày căn phòng đều ngập tràn hương thơm nhè nhẹ với bình hoa được mẹ tự tay cắm. Phòng bếp cũng không mấy cầu kì, mọi thứ đều được xếp vào tủ gọn gàng, sạch sẽ. Nơi đây luôn trần ngập mùi thơm, lưu giữ những bữa cơm gia đình quây quần bên nhau do mẹ đảm nhiệm.
Phòng ngủ của ba mẹ và hai anh em tôi được đặt ở tân lầu thứ hai trong căn nhà. Ba căn phòng được được sắp xếp cũng như trang trí khác nhau. Nếu như phòng bố mẹ đơn sắc trong tông màu ghi thì phòng của tôi lại lung linh, bánh bèo đáng yêu trong nước sơn màu hồng ngọt ngào. Màu xanh mát mẻ không ai khác ngoài phòng của anh hai. Tối đến tôi lại ôm gối qua ngủ cùng bố mẹ mặc dù mình có phòng riêng. Trên cùng là sân thượng, có thể gọi là khu vườn nho nhỏ tự tay bố mẹ tôi chăm sóc, trồng trọt. Đó là những chậu hoa lan, hoa hồng cùng nhiều thùng xốp trồng rau xanh…
Ngôi nhà của tôi đơn giản như vậy nhưng luôn nồng ấm tình thương mỗi khi tôi trở về. Dù ngoài kia có bao nhiêu khó khăn, giông bão thì mọi thứ dần tan biến, mất đi khi bước chân vào căn nhà, chỉ còn lại tiếng cười nói vui vẻ, vòng tay yêu thương của bố mẹ và anh hai. Tôi sẽ luôn yêu quý, giữ gìn căn nhà nhỏ đầy ắp kỉ niệm này.