“Chim công nó múa, nó múa làm sao? Nó gập đầu vào, nó xòe cánh ra…” Câu hát từ ngày thơ bé khiến em chứa biết bao tò mò về loài chim nổi tiếng là hoa hậu của các loài chim này. Cuối tuần vừa qua, em đã được tận mắt trông thấy chúng khi được mẹ đưa đi chơi sở thú.
Trong chuồng công có cả một đàn khoảng 7, 8 con đứng lố nhố khắp nơi. Chú công em để ý nhất là chú công đứng gần hàng rào. Dựa vào màu sắc chiếc áo rực rỡ mà chú khoác lên người, em có thể đoán được chú là công đực. Nhìn qua chim công cũng chỉ lớn ngang loài ngỗng nhà, thế nhưng về ngoại hình thì vượt xa. Phần đầu và ức của chú và lớp lông xanh biếc mềm mại như đại dương sâu thẳm. Kế đến là phần lưng bụng màu xanh cốm với đôi cánh xanh đen lúc nào cũng chắp vào như đang suy tư gì đó.
Dáng đi của nó rất kiêu kỳ, cái đầu nhỏ ngẩng cao, đôi mắt nâu mơ mộng liếc nhìn người tham quan. Quanh mắt chim công lại có thêm khoang màu trắng như viền kẻ trang điểm vô cùng đỏm dáng! Chú cứ ưỡn chiếc cổ thon dài lượn qua lượn lại làm dáng, chiếc đuôi dài rũ xuống quét trên mặt đất như tà váy dạ hội vậy. Nghe thấy tiếng động lạ là chú lại nghiêng đầu lắc lư, làm chiếc mào mảnh làm từ những sợi lông sặc sỡ như vương miện cũng nghiêng theo.
Đột nhiên đôi mắt chú nhìn chằm chằm vào cô công cái với bộ lông màu xám tro giản dị đang đi đến gần. Chắc là muốn lấy lòng, chú từ từ giương cao chiếc đuôi nổi tiếng của mình lên. Ôi! Chiếc đuôi ấy mới đẹp làm sao! Nó xòe ra như nan quạt, dưới ánh mặt trời tỏa ra màu sắc óng ánh bắt mắt. Vô số vòng màu xanh vàng như những con mắt lớn dần lên trải dọc theo chiếc đuôi rực rỡ. Chú còn nhún nhảy bằng điệu múa của công để quyến rũ bạn gái nữa chứ.
Ngày hôm đó em trở về nhà trong tâm trạng phấn khởi và thích thú. Mặc dù đến giờ đã qua mấy ngày nhưng hình ảnh về chú công vẫn còn rõ như in trong đầu em. Em sẽ cố gắng học thật tốt để lần tới lại được thăm thú nhiều loài vật đáng yêu hơn nữa.