Dạo này trời nắng nóng khiến ai cũng than vãn :”Nếu cứ như thế này thì cây cối sẽ chết, đất sẽ nứt nẻ hết mất thôi”và cũng mong muốn có một trận mưa thật lớn để xua tan bớt đi cái nóng do ông Mặt trời gây ra.
Trời từ đâu kéo đến một đám mây đen khổng lồ. Gió thổi mạnh báo hiệu cho cơn mưa sắp đến, mọi người như vội vã hơn để về nhà vì sắp mưa to. Rồi những hạt mưa đầu tiên rơi xuống, rồi mạnh hơn. Cả sân nổi đầy bong bóng do mưa tạo ra. Những tiếng lộp bộp, ào ào hòa cùng với tiếng róc rách thi nhau đổ thẳng xuống mái nhà của nhà tôi. Rồi tôi nhìn ra trước sân. Thật lạ làm sao, những dòng người ồn ào, nhộn nhịp cùng với những tiếng động bây giờ không còn nữa. Thay vào đó là một con đường yên ắng đến một cách kì lạ, thỉnh thoảng lại có mấy người đi ngang qua với mấy tấm áo mưa khoác vội lên người. Bây giờ chỉ còn tiếng mưa chiếm giữ tất cả, tôi bước đến chỗ cửa sổ nhỏ ngắm nhìn mưa. Mưa thật lạ, lúc nhẹ, lúc mạnh cứ như mưa biết giận, biết vui. Như thế đấy, có khác gì con người đâu nhỉ? Rồi mưa ngày một to, những cơn mưa không còn dịu dàng như trước đó nữa mà trở nên dữ dội hơn. Những hạt mưa như những mũi tên lao xuống cắm thẳng xuống đất, tôi nhìn những cái cây và nghĩ chắc chúng lạnh lắm khi phải chống chọi với mưa gió. Đằng kia, mấy chị gà mái vội vàng dẫn đàn con đi tìm chỗ trú mưa. Rồi mưa cứ tiếp diễn như thế cho đến khi hơn 30 phút sau, mưa nhỏ đân rồi tạnh hẳn. Cứ như là mưa đã nguôi giận, bầu trời lại trong xanh trở lại cùng với một chiếc cồng vồng hiện ra. Quang cảnh sau mưa trông thật đẹp!
Sau mưa, mọi chuyện lại diễn ra trở lại. Từ đâu những dòng người đổ túa ra đường, không còn im ắng như trước khi mưa tới nữa. Đâu đó, những chú chim bay ra hót líu lo, những cái cây mang một màu xanh mát khỏe khoắn cứ như mới được ai tưới vậy. Mưa là thế, đem lại sự mát dịu cho cây cối, con vật và giúp mọi người xua tan được cái nắng nóng oi ả.