tả lượm nhé
Chúng ta tự hào vì đất nước có những vị anh hùng tuy trẻ tuổi nhưng lại dũng
cảm gan dạ và có một tấm lòng yêu nước sâu sắc như: Trần Quốc Toản, Kim
Đồng, Lê Văn Tám,... Trong đó, hình ảnh chú bé Lượm trong bài thơ cùng tên
của tác giả Tố Hữu đã để lại trong em một ấn tượng sâu sắc về một chú bé đi
liên lạc nhỏ tuổi hồn nhiên, lạc quan nhưng cũng không kém phần dũng cảm
yêu nước.
Ngày chiến tranh chống giặc Pháp bắt đầu, Lượm vào Huế và tình cờ gặp
được người chú của mình. Tuy chỉ mới mười. mười một tuổi nhưng cậu đã xin
được theo các chú bộ đội đi làm nhiệm vụ liên lạc và đã được các chú đồng ý.
Lượm có vóc người nhỏ nhắn gầy gò nhưng lại dẻo dai, linh hoạt. Nhiệm vụ đi
liên lạc là 1 nhiệm vụ nguy hiểm nhưng Lượm lúc nào cũng giữ được vẻ hồn
nhiên yêu đời. Lượm mặc bộ đồ đội viên đã sờn cũ, bám bẩn bao nhiêu là
khói bom, bụi đường.
Chiếc túi xắc Lượm đeo trên vai lúc nào cũng phồng lên vì đựng nhiều giấy tờ
thư từ quan trọng. Chiếc mũ ca-lô được Lượm đội lệch sang một bên trông rất
đáng yêu nhưng đồng thời cũng tôn thêm vẻ chững chạc cho cậu. Làn da của
Lượm ngăm đen bởi những ngày chạy giữa trời nắng, vượt qua bao nhiêu
mặt trận khói đạn mịt mù để giao những bức thư quan trọng cho đồng chí ta.
Bởi thế, mái tóc đen của Lượm giờ đây cũng cháy vàng đi. Lượm có đôi mắt
to, đen láy với ánh nhìn hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng không kém phần
thẳng thắn, chững chạc. Mỗi khi cười, đôi mắt ấy híp lại làm vẻ lạc quan, yêu
đời của Lượm càng hiện thêm rõ. Lượm có đôi má gầy gò, lại đỏ lên như trái
bồ quân mỗi khi cậu cười. Nụ cười của Lượm rất tươi khoe ra hàm răng đã bị
súng, bị sâu vài chỗ. Và hình như lúc nào nụ cười đó cũng hiện diện trên môi
Lượm.
Khi khoe với chú mình về cuộc sống, công việc của mình ở Đồn Mang Cá,
niềm vui thể hiện rõ qua giọng nói khỏe khoắn, hăng hái và đầy sức sống của
Lượm.Cậu bé liên lạc nhỏ tuổi hạnh phúc khi được góp phần vào cuộc kháng
chiến giành lại Tổ quốc. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, Lượm thường nhảy
chân sáo trên cánh đồng vàng quen thuộc gần Đồn và huýt vang bài hát mà
mẹ cậu đã hát ru cậu ngày nào. Lượm muốn được sống ở Đồn Mang Cá hơn
là sống ở nhà dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu. Hằng ngày, Lượm làm
nhiệm vụ đi liên lạc. Cậu nhanh tay xắp xếp thư từ, giấy tờ vào chiếc túi xắc
của mình sao cho thật ngăn nắp, gọn gàng rồi lại tất bật lên đường đi giao liên.
Không sợ bom, khói, Lượm chạy qua mặt trận dưới làn mưa đạn. Trông
Lượm thật anh dũng. .
Khuôn mặt không một chút sợ sệt.Đôi chân hoạt động nhanh nhẹn không
ngừng nghỉ, luồn lách qua những chỗ nguy hiểm. Lượm cẩn thận không để
cho thư từ quan trọng không rơi ra khỏi cái túi xắc. Thỉnh thoảng, khi đến vùng
an toàn, Lượm dừng lại nghỉ chân một lúc. Cậu cẩn thận kiểm tra lại giấy tờ
rồi tiếp tục lên đường. Khi băng qua cánh đồng lúa,dù Lượm đang tập trung
vào nhiệm vụ nguy hiểm nhưng trông cậu như trở lại vẻ hồn nhiên ngày nào.