Đề bài: Tả đêm trăng rằm.
Chỉ vì mải mê với những trò chơi điện tử, với truyền hình, ca nhạc...chúng ta dường như đã quên mất ở ngoài kia, thiên nhiên mới tuyệt vời làm sao! Đúng là thiên nhiên ban tặng cho chúng ta cái gì cũng quý hoá, cái gì cũng đẹp. Nhưng đối với em, vào giữa mỗi tháng, đó là những đêm trăng rẳm mới là món quà tuyệt diệu nhất quý hoá nhất mà tạo hoá ban tặng cho loài người.
Đêm Trung thu hôm ấy, là cái lúc em được nhìn tận mắt thấy trăng to và tròn hơn mọi khi nhiều. Khi buổi chiều xế bóng, là cái lúc ông mặt trời dần dần biến mất, bong tối mờ nhạt bao trùm khắp thành phố, và cũng là cái lúc trăng hiện lên với vẻ tự nhiên. Những cơn gió biển thổi vào lồng lộng. Những người đi chơi Trung thu dường như quên mất cái đặc trưng của ngày này, bởi vậy họ không để ý lắm trăng đang từ từ nhô lên hoặc chỉ có vài người hồi hộp chờ đợi ngắm ánh trăng sáng như chờ bắn pháo bông chào năm mới. Ánh trăng ban đầu còn rất yếu, tưởng chừng như không đủ sức để đánh đuổi mặt trời, nhưng chỉ sau ít phút trăng lên cao hơn, lan toả ánh trăng khắp thành phố và trở thành thứ ánh sáng, sáng khắp bầu trời.
Bình thường, nhất là những đêm cuối tháng, trăng khuyết, vàng kim như chiếc thuyền nan nho nhỏ lạc giữa ngân hà. Nhưng hôm nay trăng mới đẹp làm sao! Trăng tròn vành vạnh như chiếc đĩa vàng kim lơ lửng giữa không trung. Trăng như gối đầu trên những tàu dừa bạc phất. Giờ đây, trăng thật sự đã làm cho mọi người phải ngước lên nhìn rồi ồ à thán phục, trăng giỏi thật đấy. Ánh trăng bạc nhuộm khắp cây cối, biển cả. Biển mỉm cười khi thấy mình đẹp hơn trong bộ áo bạc lấp lánh ánh sao. Rặng dừa như đang cảm nhận một thứ mà ánh trăng ban tặng cho chúng. Thảm cỏ xanh dập dờn trước gió nhấp nhô gợn sóng như từng lướt sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Trăng ban phước ánh trăng cho con đường biển, đường biển sáng rực lên. Nếu để ý trăng kĩ hơn, ta sẽ thấy rõ hình bóng bác nông dân ngồi dưới gốc cây đa già. Vậy mà chỉ có đám trẻ con mới nhận ra nhanh hơn những người lớn. Chắc không những thế, chúng nghĩ ngay đến câu chuyện: “Chú cuội ngồi gốc cây đa” mà.Mọi người đang say sưa ngắm trăng. Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như viết lên khúc nhạc về đêm. Cây lá như được rắc lên nhưng hạt vàng từ trên trời rơi xuống vậy. Hương biển mặn chát tạo với hơi sương tạo nên hương thơm nhẹ dịu khó tả. Lác đác vài anh chị thanh niên đi dạo và ngắm trăng, họ cười nói râm ran và còn có các ông bà lão đi tập thể dục cho khoẻ người cũng tâm sự nho nhỏ thì thầm. Lũ trẻ con nô đùa, vui vẻ, ầm ĩ cả phố, đang chơi oẳn tù tì, nhảy dây, trốn tìm... Các bà, các cô ngồi dưới ánh trăng nói chuyện rôm rả. Mọi người tấp nập ngược xuôi như một ngày hội dưới trăng vậy. Nhưng không biết phép màu ở đâu mà cảnh đêm trăng lại yên tĩnh đến vậy.
Càng về khuya, trăng càng lên cao, càng rực rỡ, càng uy nghi, người ngắm trăng càng thưa thớt rồi về hết. Cảnh vật yên tĩnh hơn cả lúc trăng lên như đưa mọi vật vào giấc ngủ. Vậy mà những chú đom đóm vẫn miệt mài canh gác, đâu đó tiếng côn trùng kêu rôm rả. Không khí về đêm đúng là lạnh thật. Trên bầu trời giờ chỉ còn vầng trăng sáng. Trăng gần gũi với con người, trăng làm cho quê hương đất nước đẹp hơn, thơ mộng hơn,trăng ban phước thứ ánh sáng kì diệu vào ban đêm, trăng làm người ta gợi nhớ đến Tết trung thu, trăng gợi bao nỗi xúc cảm cho những nhà thơ.
Cảm ơn tạo hoá đã khéo tay tạo cho loài người một vầng trăng sáng và đẹp như lúc này. Em sẽ tự nhắc nhở bản thân hay mọi người chung tay góp sức bảo vệ môi trường để sau này và mãi mãi trăng luôn đẹp và sáng như đêm nay.
*Mình có pha một chút văn mẫu nhé
Chúc bn thi tốt