hồi đó, tôi nhớ về một người bạn của tôi Thủy, một cô bé dễ thương, người bạn mà chia sẻ với tôi . Khi ấy, trong cặp mắt của tôi, có một chút sự rụt rè, hồi hộp đối với lớp học mới trong cuộc đời của tôi, mà trong sự xấu hổ của tôi đăng bỡ ngỡ nhìn mọi người lại bắt gặp đôi mắt hiếu kì đó là cặp mắt của Thủy, trong cặp mắt của Thủy hướng lên phía tôi với sự chan hòa . luc đó, tôi chỉ có tránh mặt đi một cách ngại ngùng . ấn tượng với tôi khi xuy nghĩ về Thủy là đôi mắt đen láy tưởng như vô tận, trong đôi mắt hiếu k ấy , Thủy còn là một cô gái ngoan hiền và ngoan ngoãn đối với mọi người . ấy vậy mà cô bạn đó mới khắc sâu trong trí nhớ tôi : Thủy, một cô bé với nước da dám nắng, khuôn mặt trái xoan, dáng người mảnh dẻ, uyển chuyển như thân liẽu lúc nào cũng chia sẻ niềm vui đối với nụ cười hạnh p của cô ấy đối với tôi . cô bạn ấy của tôi giản dị đến nhường nào : tôi tóc màu hạt dẻ, tóc thì lúc nào cũng có một cái bím tóc trên người với chiếc tóc ngắn, hằng ngày, từng buổi học chúng tôi đều nói những chuyện phiếm ngớ ngẩn như nhau. Nhưng rồi năm tháng qua đi, chúng tôi cũng đều chia tay với sự bỏ ngỏ của ước mơ để hoàn toàn là một người lớn. giống như cuốn tiểu thuyết hoàng tử bé, tôi chỉ vì nghe lời thúc giục với mấy việc học của người lớn mà trong khi đó hoàn toàn quen đi kí ức hồi bé thơ.có câu: Tuổi thơ đi xa rồi, bạn bè người một nơi xa xôi cách trở phương trời nhớ lúc bên nhau gọi tên vui say sưa mái trường thân mến và bao niềm tâm tư khó quên . ôi! Sao cứ nghĩ lòng tôi lại rức như đứt tưng đoạn ruột . tuổi thơ ấy như từng đám phượng đỏ rực, khát khao, khát khao cháy bỏng mãi để theo tuổi ước mơ không thể đến . cứ nghĩ đến đóa phượng bát ngát và đỏ thắm ấy, tôi cứ không làm chủ được bản thân, muốn làm một việc liều lĩnh Cảm ơn thủy! cô bạn của tôi và tạm biệt những năm tháng ròng rã bên ngôi trương cấp1 ấy, tôi yêu nó lắm , yêu cả nhóm bạn thân của tôi, tạm biệt !