Mẹ - 1 thanh âm quen thuộc mà lại rất đỗi thân thương. Mẹ là người đã sinh ra ta và nuôi dưỡng ta nên người . khi vừa chào đời , ta đã được bao bọc trong tình yêu bao la, vô bờ bến của mẹ . Mỗi sáng tinh mơ thức dậy , ta lại thấy 1 bóng hình cặm cụi làm bữa sáng cho cả nhà . giờ ngẫm lại, ta mới thấy rằng : khi ta cất tiếng khóc chào đời chào đời , ai là người hạnh phúc nhất ? Đó chính là mẹ.Khi ta bước những bước chân đầu tiên , ai là người đã xuýt xoa mỗi lần ta ngã đau? Đó chính là mẹ. Khi ta bi bô tập nói , ai là người đã lặp đi lặp lại hàng nghìn lần chữ " mẹ" chỉ để ta biết nói ? Đó chính là mẹ. Và khi ta bước qua cánh cổng trường để đến với một thế giới mới, một thế giới tri thức kì diệu, luôn có 1 ánh mắt lo lắng dõi theo ta từ phía sau.Thử hỏi xem trên đời này có ai yêu thương ta đựơc bằng mẹ không? Mẹ tuyệt vời như vậy , nhưng em vẫn có đôi lúc làm mẹ phiền lòng. Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ vì những tháng ngày qua , những tháng ngày mà con chỉ biết rong chơi , không hề để ý mà biết ơn tình thương thiêng liêng ấy của mẹ. ,con đã đã đón nhận tình yêu ấy như một lẽ đương nhiên. Vì con, mẹ đã hi sinh cả tuổi thanh xuân của mình. Một ngày nọ , con chợt nhận ra sao mẹ già đến thế? Phải chăng trong những năm tháng nhọc nhằn nuôi dương con nên người , mẹ đã vô tình đánh mất nó, cái vẻ đẹp tuổi thanh xuân ấy. Mẹ ơi , giờ con đã lớn khôn. Con đã biết cảm nhận về tình yêu của mẹ . Con hứa sẽ cố gắng vững chân trên con đường đời , trở thành một con người có ích cho xã hội để có thễ hãnh diện nói rằng:" CON LÀ CON CỦA MẸ !".
( hình như hơi dài)