"Hôm qua còn lấm tấm
Chen lẫn màu lá xanh
Sáng nay bừng lửa thẫm
Rừng rực cháy trên cành."
Có người học trò nào lại không thương, không nhớ sắc màu đỏ rực của những cánh phượng hồng và âm thanh râm ran của những tiếng ve gọi hè da diết? Và như quy luật của tạo hóa muôn đời này, tuổi học trò, phượng vĩ và tiếng ve lạ kì luôn gắn với mùa thi, mùa hạ. Trường em cũng có 2 hàng phượng thân thương, mỗi dịp hè về những cây phượng đó lại nở hoa đua sắc đỏ rực cả sân trường cùng tiếng dạo nhạc kì thú của những chú ve làm tụi học trò chúng em càng nôn nao vì không nỡ rời xa trường, xa lớp. Em chẳng biết những cây phượng ấy có từ bao giờ chỉ biết khi em vào đã thấy chúng mọc lên cao lớn vậy rồi.
Hàng phượng vĩ xếp hàng thẳng tắp hai bên lối vào, mỗi hàng chừng khoảng hơn 5 cây. Từ xa trông lại, hàng phượng vĩ như đôi môi đỏ tươi của bầu trời .Rễ cây dài ngoằn ngoèo trồi hẳn lên mặt đất.Thân cây to, màu nâu đen - màu của đất mẹ. Chạm vào thân cây, em thấy sần sùi, nham nhám, chai sần như bàn tay của những người nông dân lao động cần cù. Cành cây xum xuê và um tùm lá, tỏa ra khắp nơi như thể đang dang tay ôm cả khoảng sân trường vào lòng.Tán lá dày và xanh tới nỗi nắng hè có chói chang đến mấy cũng khó có thể xuyên qua được. Lá phượng xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Lá ban đầu còn e ấp xếp lại rồi dần xòe ra cho gió đưa đẩy. Hoa phượng nở đỏ thắm, màu đỏ của sự may mắn, màu đỏ của những chiếc khăn quàng mà từng đứa học sinh chúng em đang đeo. Hoa mọc thành chùm, mỗi bông có 5 cánh hoa nhỏ li ti, 4 cánh đỏ tươi và 1 cánh lốm đốm trắng. Trên những tán lá, những cánh hoa phượng lấp ló như những nàng công chúa xinh đẹp trong 1 bộ váy màu đỏ thắm thanh thoát nhưng cx ko kém phần rực rỡ. Hoa phượng nở đỏ tươi, màu đỏ của sự may mắn, màu đỏ của những chiếc khăn quàng mà từng đứa học sinh chúng em đang đeo. Hoa mọc thành chùm, mỗi bông có 5 cánh hoa nhỏ li ti, 4 cánh đỏ tươi và 1 cánh lốm đốm trắng.
Chợt râm ran, râm ran.... Là bản hòa tấu của những nghệ sĩ ve sầu. Hàng trăm chú ve nhỏ đang lấp mình sau những tán lá xanh, miệt mà cho ra những tác phẩm nghệ thuật - bài hát của mùa hè. Tiếng ve rộ lên một lúc lâu rồi lại trầm xuống. Nhưng chỉ một lát sau, khi vài ba tiếng ve ngân lên nho nhỏ là cả dàn đồng ca lại râm ran tiếp nối. Tiếng ve ko hay như tiếng hát của chị Sơn ca hay chị Họa mi, mà đơn giản thôi. Tiếng ve râm ran, giục giã như muốn thôi thúc đám học trò tụi em chăm chỉ ôn thi cho kì thi sắp tới.
Em còn nhớ như in mỗi mùa hè về, khi hoa phượng nở rơi đầy gốc cây. Đám học trò tụi em thường tụ tập chơi đùa dưới những cây phượng, thật vui biết bao! Mấy bạn nữ thi nhau nhặt những cánh hoa tươi, đẹp nhất để tách thành chú bướm rồi ép vào trang vở. Mấy bạn nam thì nghịch ngợm hơn, thường lấy nhị hoa để chơi chọi gà. Ôi, tuổi học trò thật ngộ nghĩnh, dễ thương là bao khi có mặt những cây phượng!
Mùa hè là mùa hoa phượng, là mùa của những chú ve. nhìn thấy cây phượng, nghe tiếng ve kêu thì lòng học trò sao nao nức quá. Chính và vậy mà cây phượng và tiếng ve luôn là kí ức tươi đẹp mà học trò còn giữ lại. Em thật biết ơn hàng phượng vĩ và những chú ve đó đã mang lại cho một kỉ niệm thật trong sáng, đẹp đẽ. Dù sau này có lớn lên hay đi đâu xa thì những kỉ niệm gắn liền cùng với hàng phượng và tiếng ve đó sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí em.