Chúng ta không thấy lạnh xung quanh mắt vì vùng này không có những đầu dây thần kinh nhạy cảm với cái lạnh ( thermoreceptors). 99% thủy tinh thể của nhãn cầu là nước, còn giác mạc (phần trong suốt của mắt ở phía trước con ngươi) luôn ẩm ướt. Vậy ở những vùng băng giá, tại sao đôi mắt của con người không chuyển sang trạng thái đông cứng?
Thứ nhất, chất lỏng làm ẩm mắt không phải là nước tinh khiết mà là nước chứa muối. Nước mặn có nhiệt độ đóng băng thấp hơn so với nước tinh khiết. Nồng độ muối cao của nước mắt không cho phép mắt bị đóng băng, thậm chí ở nhiệt độ âm 32 °C.
Thứ hai, hệ thống điều phối thân nhiệt rất mạnh tồn tại trong cơ thể chúng ta sẽ bắt đầu hoạt động mỗi khi nhiệt độ môi trường quá khác biệt với khung nhiệt độ thuận lợi cho cơ thể. Mắt được trang bị dồi dào các mao mạch. Ở trạng thái nhiệt độ thấp, lưu lượng máu tăng nhanh trong các mao mạch, bổ sung nhiệt cho đôi mắt và không để mắt bị cóng lạnh.
Thứ ba, nhãn cầu được bảo vệ rất tốt trước các tác động bên ngoài của môi trường: phần lớn nhãn cầu nằm trong ổ mắt - sâu trong hộp sọ, phía bên ngoài nhãn cầu có các mí mắt che chắn.
Tất nhiên, mắt vẫn có thể bị cóng ở nhiệt độ rất thấp. Ví dụ, liệu pháp làm lạnh võng tố được áp dụng ngày nay trong y tế. Đó là dùng nitơ lỏng (có nhiệt độ sôi âm 195,8 °C) để phẫu thuật cắt bỏ các vùng võng mạc.