Lần Đầu:
Tâm trạng và cảm nghĩ của anh đội viên:
+Không còn bồn chồn nữa mà hốt hoảng giật mình - cái lo lắng đã được đẩy đến cao trào
Lần Ba:
Tâm trạng và cảm nghĩ của anh đội viên:
+Sự vội vàng cuống quýt, năn nỉ thiết tha:
Bác ơi! Mời Bác ngủ
Mời Bác ngủ, Bác ơi!
-> Vì lo cho sức khỏe của Bác, Bác không ngủ lấy sức đâu mà đi đánh giặc
=> Đây là giây phút bừng sáng ở tâm tư của một chiến sĩ, anh nhận ra được lí do cao đẹp của Bác không ngủ
=> Cảm nhận được hạnh phúc khi được sống bên Bác, và làm theo gương Bác: Anh đã thức luôn cùng Bác.