tặng thêm một bài nữa này
Bài làm 2
Ai cũng có lần mắc lỗi, nhưng có những lỗi lầm ta thật khó quên. Tôi mắc lỗi với mẹ,người mà tôi yêu thương nhất trên đời. đến bây giờ tôi vẫn ko thể quên dược câu chuyện cách đây khoảng hai năm.
Mỗi khi đi học về,tôi chỉ biết bừa bộn và bừa bộn cho mẹ .Mẹ tôi chỉ biết dọn dẹp và bảo tôi đừng như vậy nữa phải biết gọn gàng .Tôi vâng dạ vài câu rồi chẳng để vào tai.Mẹ tôi là giáo viên cấp hai, công việc bận rộn vô cùng thế mà tôi chẳng thèm quan tâm Chuyenj ngoài xã hội mẹ còn lo chưa xong ,lại đến chuyện gia đình. Hôm đó, nhìn thấy mẹ đi làm về, tôi chạy ra chào mẹ rồi chạy vội vào để đọc nốt phần còn lại của cuốn sách Một lát sau, tôi nghe tiếng mẹ gọi dưới nhà:
– Trang ơi, xuống quét nhà hộ mẹ đi con.
Tôi vờ đáp:
– Con đang bận mẹ ơi. – Tôi nói, mắt vẫn không rời quyển truyện.
Mẹ vào phòng tôi dáng vẻ đầy mệt mỏi
– Sao con nói xạo là học màkhông quét nhà giúp mẹ mà vẫn ngồi đây đọc truyện?
Tôi ko nói gì bước xuôg nhà cầm cái chổi quơ tứ tung cho xog chuyệng tứ tung cho xong. Rồi nói xong.Mẹ tôi tức giận, nói ,mẹ bảo con quét nhà giùm mẹ mà con làm gì vậy Trang.Tôi ném cái chổi vào goác tường ,nói:
-Mẹ dọn thì mẹ dọn đi, dọn dẹp như thế nào cho vừa mắt mẹ ấy!
Mẹ sững sờ nhìn tôi,vì đây là lần đầu tiên tôi cãi mẹ tôi ko hiểu vì sao tôi lại dám thốt ra những lời nói đó. Tôi chẳng biết nói gì nữa lẳng lặng chạy lên phòng.Nươcs mắt mẹ tôi tuôn chảy.
Mặc dù biết là mình có lỗi nhưng tôi vẫn chạy lên phòng, khoá cửa lại, ngồi vào bàn. Tôi lấy sách vở ra nhưng không làm nổi một bài nào. Hình ảnh mẹ với đôi mắt ngấn nước luôn hiện ra. Tôi đã hỗn láo với mẹ.
Trong bữa cơm buổi tối, bố hỏi vì sao tôi đã hỗn láo với mẹ, và cho tôi biết mẹ đã bị bệnh, lúc đầu mẹ tôi có vẻ hơi mệt và sau khi nghe những lời nói ấy mẹ tôi bẹnh luôn.Sự hối hận làm tôi bật khóc. Lỗi của tôi đối với mẹ là không thể chấp nhận được. Tôi muốn xin lỗi mẹ nhưng không dám. Tôi hối hận vô cùng. Phải chăng lúc đó tôi cố giúp mẹ việc nhà thì mẹ đâu đến nỗi?ngay hôm đó tôi luôn muốn nối với mẹ rặng :"Con yêu mẹ nhiều lắm xin lỗi mẹ vì con lỡ phạm lỗi với mẹ
Ngày tháng trôi qua. Giờ tôi đã là nữ sinh lớp sáu, đã trưởng thành hơn và biết giúp mẹ nhiều việc nhà. Tói tự nhủ với lòng mình, sẽ không bao giờ được phép lặp lại lỗi lầm như thế nữa. Bởi vì, bạn biết không, nếu như chúng ta đối xử không tốt với những người thân yêu ruột thịt của mình, chúng ta sẽ cảm thấy cắn rứt và tội lỗi