Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
0 phiếu
318 lượt xem
trong Ngữ văn lớp 7 bởi thule2k4 Học sinh (189 điểm)
Em hãy viết 1 bài văn nghị luận về thói xấu tự phụ ? Ai giúp tui được k ?
đã đóng

4 Trả lời

0 phiếu
bởi huykt04 Cử nhân (2.0k điểm)
Mình viết đoạn văn thôi nha:(sorry)

tự phụ là gì và biểu hiện của tự phụ như thế nào . tự phụ là thái độ đề cao quá mức bản thân, tự cao tự đại đến mức xem thường người khác . tự phụ hoàn toàn khác với tự hào. Tự hào là niêm kiêu hảnh, hảnh diện về bản thân vì đã thành công, niêm vui sướng hạnh phúc khi giúp ích cho bản thân . ngược lại kẻ tự phụ luôn tự đề cao quá mức bản thân nên rất dễ bị xa lánh , chủ quan và thường bị thất bại trong công việc kể cả học tập . Người tự phụ luôn tự cho mình là đúng ở mọi việc thì họ không bao giờ nghe những ý kiến của người khác để khác phục thường hay bảo thủ. Khi làm được việc gì đó lớn lao thậm chí tỏ ra coi thường , lên mặt với người khác, tự cho mình là giởi giang. Những tính xáu này thường có ảnh hưỡng rất lớn đến bản thân làm họ bị mọi người xa lánh tẩy chay, chủ quan nên dẫn đến thất bại, bảo thủ không nghe ý kiến người khác dể khắc phục bản thân. Chia rẻ mất đoàn kết gây ảnh hưởng xấu đến học tập và công việc.
 
0 phiếu
bởi abcddatdediia Thần đồng (1.1k điểm) 1 báo cáo vi phạm
tự phụ là gì và biểu hiện của tự phụ như thế nào . tự phụ là thái độ đề cao quá mức bản thân, tự cao tự đại đến mức xem thường người khác . tự phụ hoàn toàn khác với tự hào. Tự hào là niêm kiêu hảnh, hảnh diện về bản thân vì đã thành công, niêm vui sướng hạnh phúc khi giúp ích cho bản thân . ngược lại kẻ tự phụ luôn tự đề cao quá mức bản thân nên rất dễ bị xa lánh , chủ quan và thường bị thất bại trong công việc kể cả học tập . Người tự phụ luôn tự cho mình là đúng ở mọi việc thì họ không bao giờ nghe những ý kiến của người khác để khác phục thường hay bảo thủ. Khi làm được việc gì đó lớn lao thậm chí tỏ ra coi thường , lên mặt với người khác, tự cho mình là giởi giang. Những tính xáu này thường có ảnh hưỡng rất lớn đến bản thân làm họ bị mọi người xa lánh tẩy chay, chủ quan nên dẫn đến thất bại, bảo thủ không nghe ý kiến người khác dể khắc phục bản thân. Chia rẻ mất đoàn kết gây ảnh hưởng xấu đến học tập và công việc.
0 phiếu
bởi ❣✿ღHaibara_Aiღ✿❣ Tiến sĩ (11.0k điểm)

Mỗi người chúng ta sinh ra đều có những phẩm chất, đức tính khác nhau. Nhưng đó mới chỉ là những nền tảng cơ bản ban đầu, để trở thành con người có ích và hoàn thiện hơn nữa cần sự nỗ lực và cố gắng rất nhiều. Con người cần phải học tập và rèn giũa nhiều đức tính. Và rất nhiều người còn nhầm lẫn giữa tự tin và tự phụ. Vậy bạn hiểu như thế nào về tự tin và tự phụ.

Tự tin và tự phụ khác nhau như thế nào. Chúng ta cần phải mổ xẻ trên nhiều phương diện để đưa ra định nghĩ có thể thỏa mãi mong muốn của mọi người. Tự tin chính là tin vào khả năng, vào bản thân của chính mình khi đứng trước mọi việc. Tự tin không những là phẩm chất mà nó còn là phong thái của một người. Nó sẽ góp phần tạo nên sự thành công của người đó. Người tự tin dù ít hay nhiều sẽ thành công và gặt hái được những gì mà bản thân mong muốn.

Còn tự phụ cũng chính là tự tin nhưng tự tin một cách thái quá. Khi tự tin thái quá thì sẽ tạo cảm giác kênh kiệu, không xem ý kiến của người khác ra gì. Tự phụ sẽ làm cho bản thân của người đó luôn thỏa mãn với bản thân rằng như thế là quá đủ, như thế là quá tốt, không cần phải nỗ lực cố gắng nữa. Tự phụ lâu dài sẽ khiến cho những người xung quanh xa lánh bạn, vì bạn không lắng nghe những gì họ nói, luôn cho rằng bản thân mình là đúng và không phải nghe ai.

Như vậy tự tin và tự phụ chính là tin vào khả năng của bản thân mình nhưng lại mang cấp độ khác nhau. Khi quá tự tin, quá tự phụ chúng ta sẽ đánh mất đi nhiều thứ mà sau này nhận ra thì đã quá muộn màng.

Đối với giới trẻ hiện nay thì tự phụ xuất hiện với tần suất lớn. Nếu như chúng ta không biết nhìn lại bản thân, kiểm điểm bản thân thì chắc chắn sẽ không thể thành công trên con đường mình đã chọn.

Người tự tin sẽ luôn có phong thái khiến người khác phải ngưỡng mộ và học hỏi. Người tự phụ chỉ làm cho mọi người xa lánh và ghét hơn. Đây là hai đức tính hoàn toàn đối lập nhau. Khi chúng ta tự tin nên có điểm dừng, không nên thái quá vì như thế vô tình chúng ta biến thành những kẻ tự phụ lúc nào không hay.

Để hoàn thiện bản thân mình thì tự tin là đức tính cần phải có. Nhất là đối với thế hệ trẻ thì cần phải tự tin để vươn lên trong cuộc sống, để khẳng định bản thân mình sẽ làm được những gì. Có tự tin chắc chắn sẽ thành công

Bạn Nguyễn Văn Mạnh (học sinh trường THPT Phan Bội Châu) vẫn được mọi người biết đến là cậu học trò truyền cảm hứng cho người khác. Thành tích học tập không quá xuất sắc, nhưng sự tự tin của bạn đã đủ thuyết phục mọi người noi theo. Như vậy là đã thành công.

Bên cạnh đó những người tự phụ chỉ luôn đứng yên một chỗ, nhìn mọi người xung quanh di chuyển mà không làm được gì. Vì họ quá kiêu ngạo, họ không coi thành quả của người khác ra gì. Đây là điều mà mỗi người cần nên hạn chế để hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn.

Tự tin và tự phụ là hai đức tính của con người. Tuy nhiên cần phải hạn chế thái độ tự phụ đối với bản thân cũng như đối với moi người. Phát huy và rèn luyện sự tự tin hằng ngày để hoàn thiện bản thân mình nhiều hơn.

nguồn : http://thuvienvanmau.com/nghi-luan-xa-hoi-ve-tu-tin-va-tu-phu.html

0 phiếu
bởi I am otaku Cử nhân (2.5k điểm)

Thầy cũng kêu mink viết bài này nên mink tra gồ 

“Tự ti”, “tự phụ”, “tự trọng” là những nét tính cách và trạng thái tâm lí thường có ở con người. Giữa chúng có những nét giống nhau và khác nhau nhưng đều tác động và ảnh hưởng trực tiếp đến tính cách và sự thành công hay thất bại trong cuộc đời của mỗi con người. Tính “tự ti”, “tự phụ” và “tự trọng” được thể hiện như thế nào trong cuộc sống ?.

Thế nào là tính “tự ti” ?.

“Tự ti” là tự đánh giá mình thấp nên thiếu tự tin vào năng lực của bản thân. Vì thế mà ngại suy nghĩ, nói năng, hành động, ngại giao tiếp với mọi người.
Những ai mắc tính “tự ti” thường cho rằng mình yếu kém, bất tài, chẳng có gì nổi bật so với người khác. Nói theo kiểu dân gian là : “Ăn không nên đọi, nói chẳng nên lời”, làm gì hỏng nấy. Từ nhận thức sai lệch về mình, họ sẽ trở nên thụ động, thiếu hẳn sự linh hoạt, sáng tạo trong mọi công việc vì sợ thất bại, sợ trách nhiệm.

 

Tính “tự ti” cản trở rất lớn đến sự phấn đấu vươn lên của mỗi cá nhân, bởi nó tạo ra sức ỳ và thói xấu ỷ lại cùng tâm lí thất bại. Mà đã sẵn tâm lí thất bại thì không bao giờ có thể thành công. Tâm lí “tự ti” đi ngược lại tâm lí chung của số đông là ai cũng muốn khẳng định mình, muốn thành đạt trong cuộc sống. Do đó, “tự ti” là trạng thái tâm lí tiêu cực, chúng ta không nên có.

Từ ngày xưa, dân gian đã có những câu ca dao nói về tính “tự ti”, ví dụ : Cây khô xuống nước cũng khô, Phận nghèo đi đến nơi mô cũng nghèo.

Hoặc : Con vua thì lại làm vua, Con sãi ở chùa thì quét lá đa.

Nếu mang nặng tâm lí ấy, con người sẽ tê liệt ý thức phản kháng, đấu tranh, chấp nhận những ngang trái, bất công trong xã hội, chấp nhận thân phận thấp hèn con sâu cái kiến, bị rẻ rúng, khinh bỉ, bị áp bức, bóc lột. Nguyên nhân sâu xa của tính “tự ti” phần lớn là do thiếu tự chủ, tự lập và thiếu nghị lực cùng quyết tâm phấn đấu. Nói như nhà giáo Nguyễn Bá Học đầu thế kỉ XX thì đây chính là tâm lí “ngại núi e sông”.

Thế nào là tính “tự phụ” ?.

“Tự phụ” là tự đánh giá mình quá cao và tỏ ra coi thường người khác. Nó đồng nghĩa với kiêu căng, tự mãn. Một người có năng khiếu hoặc tài giỏi ở một lĩnh vực nào đó và đã được xã hội công nhận, ví dụ như nhà văn, nhà toán học, nhà vật lý học, hay một ca sĩ, một diễn viên điện ảnh nổi tiếng chẳng hạn… không có nghĩa đó là người toàn tài, có quyền đứng trên tất cả. Thuở vừa nổi tiếng trên thi đàn “Thơ mới”, Xuân Diệu đã viết : “Ta là Một, là Riêng, là Thứ Nhất, Không có chi bè bạn nổi cùng ta” (“Hy-mã-lạp-sơn”). Để rồi sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, thi sĩ tự phê phán đó là nhận thức ấu trĩ, nông nổi của tuổi trẻ. Quả đúng như vậy !. Tuổi trẻ thường hăng hái và xốc nổi, hay ngộ nhận về mình. Có chút tài năng nào đó đã vội cho mình là “trung tâm vũ trụ”, mọi người phải tung hô, nể phục, phải ca ngợi, còn mình thì có “đặc quyền” đòi hỏi thỏa mãn tất cả những gì mình muốn. Một số ca sĩ và diễn viên điện ảnh hiện nay đã mắc bệnh “ngôi sao”, khiến nhiều người bực bội và ngao ngán. Trong một lớp học, học sinh nào kiêu căng, “tự phụ” thường cô độc, ít bạn bè. Mà như thế thì sự khiếm khuyết về tình cảm, về đời sống tinh thân là điều khó tránh khỏi.

“Tự phụ” là thói xấu có hại. Nó làm cho người ta ảo tưởng về mình. Tài năng chỉ chút đỉnh nhưng lại tưởng mình là thiên tài, để rồi nảy sinh thói huênh hoang, khoác lác, hợm hĩnh đến mức lố bịch, đáng ghét. Kẻ tự phụ ngồi đâu cũng thích nói về mình, khoe khoang cái mình có, thâm chí bịa đặt, thổi phồng cả những cái mình không hề có để thỏa mãn tính thích hơn người. Vì không nhận thức đúng đắn về bản thân nên kẻ mắc bệnh “tự phụ” khó có thể thành công lâu dài và ít nhận được sự ủng hộ của số động.

Thế nào là “tự trọng” ?. “Tự trọng” là coi trọng và giữ gìn phẩm cách, danh dự của mình. Đây là một nét tính cách được coi là nền tảng để làm nên phẩm giá cao quý của một con người chân chính. Từ ngàn xưa, tổ tiên chúng ta đã đặt danh dự lên hàng đầu : “Đói cho sách, rách cho thơm”; “Tốt danh hơn lành áo”; “Cọp chết để da, người ta chết để tiếng”… “Tiếng” ở đây chính là những nhận xét, đánh giá tốt đẹp của cộng đồng xã hội về một cá nhân nào đấy và điều đó sẽ được lưu truyền mãi mãi.

Người có tính “tự trọng” luôn nhận thức đúng đắn về bản thân và về những người xung quanh. Biết phân biệt đúng, sai, phải, trái; cái gì nên làm và cái gì không nên làm. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, dù khó khăn thiếu thốn đến đâu, người có tính “tự trọng” vẫn luôn giữ nếp sống trong sạch, thanh cao, không vì chút quyền lợi vật chất mà bán rẻ lương tâm, danh dự. Những bậc chính nhân quân tử nổi tiếng trong lịch sử như Tô Hiến Thành, Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi, Nguyễn Thiếp, Lê Hữu Trác, Cao Bá Quát… và đặc biệt là Chủ tịch Hồ Chí Minh là gương sáng của lòng “tự trọng”, xứng đáng cho muôn đời con cháu noi theo.

Tính “tự trọng” được thể hiện qua suy nghĩ, lời nói và từng công việc trong cuộc sống hằng ngày. Ví dụ như một học sinh không thuộc bài nhưng dứt khoát không quay cóp của bạn bên cạnh, không giở sách để chép, đó là “tự trọng”. Có lỗi, biết nhận và biết sửa lỗi, đó là “tự trọng”. Việc gì làm được thì cố gắng làm, không phiền lụy đến người khác, đó là “tự trọng”… Điều đáng lưu ý là bản thân phải tôn trọng mình trước, không làm điều gì tổn hại đến thanh danh, không bị khuất phục trước cường quyền, bạo lực; không bị mua chuộc bởi tiền tài, danh vọng.

Tính “tự trọng” không phải tự nhiên mà có. Đó là kết quả của một quá trình được giáo dục và tự tu dưỡng lâu dài của mỗi cá nhân. Rèn luyện, tạo cho mình tính “tự trọng” và giữ vững đức tính ấy suốt cuộc đời quả là cực khổ, nhưng để mất nó thì cực dễ. Người xưa đã đúc kết : “Mua danh ba vạn, bán danh ba đồng”; “Kiếm củi ba năm thiêu một giờ” để nói đến những trường hợp như vậy.

Ngạn ngữ Nga có câu : “Hãy giữ gìn chiếc áo từ khi còn mới. Hãy giữ gìn danh dự từ khi còn trẻ trung”. Đó là lời khuyên bổ ích và thiết thực cho tất cả những ai muốn trở thành con người chân chính.

Trong ba tính : “tự ti”, “tự phụ” và “tự trọng” thì chúng ta nên chọn “tự trọng” vì đó là đức tính rất đáng quý. Nó giúp chúng ta phát triển nhân cách, có ý chí và nghị lực vươn lên để thành công trong cuộc sống. Xin các bạn hãy nhớ cho rằng mất tiền bạc hay mất một thứ gì đó có thể kiếm lại được, chứ đánh mất lòng “tự trọng” thì người ta dễ dàng tha hóa và sa vào vực thẳm tội lỗi. Gương xấu của những thanh thiếu niên hư hỏng, của những cán bộ biến chất, tham nhũng mà báo chí và nhân dân lên án đã chứng minh cho điều đó.
Nguồn : http://tailieutructuyen.edu.vn/nghi-luan-xa-hoi-ve-tu-phu/

Các câu hỏi liên quan

0 phiếu
0 câu trả lời 78 lượt xem
Bài tập 1: Trong các trường hợp sau đây, trường hợp nào cần dùng văn nghị luận để biểu đạt? vì sao? a. Nhắc lại một kỷ niệm về gia đình b. Giới thiệu về người thân của mình c. Trình bày quan điểm về gia đình Bài tập2:  Theo em làm thế nào để nhận biết 1 văn bản thuộc về ... chủ đề chưa ? Xác định nội dung của đoạn văn. b )Viết câu chủ đề cho đoạn văn trên. Mọi người giúp em với , em cảm ơn ạ !  
đã hỏi 14 tháng 4, 2020 trong Ngữ văn lớp 7 bởi giangphuong9876324 Học sinh (5 điểm)
+1 thích
1 trả lời 330 lượt xem
-Con hơn cha là nhà có phúc. -Thế nào là học tốt? -Lịch sử là mẹ chân lí. -Lịch sử việt nam. -Gần mực chưa chắc đã đen.
đã hỏi 7 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Lake Học sinh (477 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 1.8k lượt xem
Các bạn ơi giúp mình với!!!Huhu
đã hỏi 12 tháng 3, 2016 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Khách
0 phiếu
1 trả lời 109 lượt xem
  A. Câu mở đầu tác phẩm B. Câu mở đầu đoạn hai C. Câu mở đầu đoạn ba D. Phần kết luận.
đã hỏi 2 tháng 11, 2021 trong Ngữ văn lớp 7 bởi umenihon713 Thạc sĩ (6.8k điểm)
+3 phiếu
1 trả lời 120 lượt xem
0 phiếu
3 câu trả lời 551 lượt xem
 vấn đề  nghị luận của '' sách là ngọn đèn bất diệt của trí tuệ con người''
đã hỏi 17 tháng 3, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Chua Chua Thần đồng (1.1k điểm)
0 phiếu
1 trả lời 261 lượt xem
0 phiếu
1 trả lời 51 lượt xem
A. Ca ngợi B. Phân tích C. Khuyên nhủ D. Đồng ý hoặc phản bác E. Cả 4 ý trên
đã hỏi 22 tháng 3, 2022 trong Khác bởi Zake Tiến sĩ (18.3k điểm)
  1. phamngoctienpy1987844

    50628 Điểm

  2. vxh2k9850

    35940 Điểm

  3. Khang1000

    29693 Điểm

  4. Tí Vua Đệ Nhất

    28073 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...