Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
0 phiếu
trong Khác bởi Kenny Huyền Cử nhân (3.7k điểm)

                    ✿◕ ‿ ◕✿ GIÚP MK LÀM CÁC ĐỀ SAU ĐÂY VỚI ✿◕ ‿ ◕✿

Đề 1: Em hãy viết bài văn tả người thân yêu và gần gũi nhất với mình (ông, bà, cha, mẹ, anh, chị,...).

Đề 2: Hãy miêu tả hình ảnh mẹ hoặc cha trong những trường hợp sau:

-   Lúc em ốm.

-   Khi em mắc lỗi.

-   Khi em làm được một việc tốt.

Đề 3: Hãy tả lại hình ảnh một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ.

Đề 4: Em đã có dịp xem vô tuyến, phim ảnh, báo chí, sách vở về hình ảnh một lực sĩ đang cử tạ. Hãy miêu tả lại hình ảnh ấy.

Đề 5: Em hãy tả lại một người nào đó tuỳ theo ý thích của bản thân mình.

                     GIÚP MK NHA MẤY BN... NHỚ TỰ LÀM, ĐỪNG CÓ CHÉP MẠNG

  LÀM ĐỀ NÀO CŨNG ĐC MIỄN SAO HAY VÀ KO COPY MẠNG LÀ ĐC RÙI... CỐ GẮNG LÀM  XONG TRƯỚC 8H45' SÁNG THỨ TƯ NHA... CẢM ƠN MẤY BẠN NHÌU!!!   (✿◠‿◠)

đã đóng
bởi trucanhnguyen Tiến sĩ (26.1k điểm)
nek Huyền  ,cso giúp thì tui mk cx sẽ giúp vài bài thôi nếu cso thể cóp trên mạng 

Đằng hày thì một mớ câu hỏi rùi bắt rtụi mk phải tự vt là sao ko nổi đâu nhá 

-----Lời yêu cầu hơi quá đáng -----
bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Mk chỉ giúp đc vài bài thôi nha, còn lại bn tự lầm đi. Đề 5 thì bn chọn bài tả mẹ hay tả bn vào cũng đc mà! Chúc Huyền học tốt.

bởi Kenny Huyền Cử nhân (3.7k điểm)

cảm ơn  Erika Alexandra nha, +1 cho bn nek. Tại thầy mk ko cho mk biết trước đề nên mk mới đăng câu hỏi thôi  Nguyễn Thiên Ngân, vả lại nếu như copy trên mạng thì mk chỉ cần suft một chút là đc rồi đâu cần phải nhờ tới mấy bn. Với lại đây cũng chỉ là bài tham khảo thôi... Với lại mk cũng có nói là "  LÀM ĐỀ NÀO CŨNG ĐC MIỄN SAO HAY VÀ KO COPY MẠNG LÀ ĐC RÙI..." chớ mk có nói là làm hết cả 5 đề đâu... Bn đừng nói quá vậy chớ...

bởi trucanhnguyen Tiến sĩ (26.1k điểm)
uk 

Khi nào bn nộp bài vậy
bởi trucanhnguyen Tiến sĩ (26.1k điểm)
ò 

thứ 4 là nộp 

mk tuần sau ms vt chứ ko mk đem ảnh đưa lên cho bn rùi
bởi Kenny Huyền Cử nhân (3.7k điểm)

chìu nay mk nộp bài rùi...

 ĐỀ LÀ: HÃY TẢ MỘT NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT CÙA EM. Cuối cùng là lo quá mà chẳng đc j


2 Trả lời

+1 thích
bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Đề bài: Em hãy viết bài văn tả người thân yêu gần gũi nhất với minh (ông, bà, bố, mẹ, anh, chị ,em,…)

 “Những ngôi sao thức ngoài kia
   Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
   Đêm nay con ngủ giấc tròn
   Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”.

                                     
           Những câu thơ ấy đã ngấm mãi trong tôi không bao giờ phai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với tôi người đó chính là mẹ. Mẹ của tôi rất tuyệt vời! Mẹ là chỗ dựa vững chắc, là nơi tôi san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho tôi cuộc đời hôm nay và mai sau. 

Dáng người mẹ không cao lắm nhưng cân đối. Mái tóc đen mượt của mẹ được cắt ngắn chấm vai gọn gang ôm gọn lấy khuôn mặt hơi góc cạnh, tạo cho mẹ một vẻ đẹp cá tính và năng động. Vì sở hữu khuôn mặt hầu như chưa có nếp nhăn nào nên trông mẹ trẻ hơn tuổi 34 của mình nhiều. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là hai hàng lông mày hình cánh cung ôm gọn đôi mắt to tròn hiền dịu to, đen láy, thấm đượm sự bao dung, trìu mến dành cho tôi. Người ta nói rằng đôi mắt là của số cửa sổ tâm hồn quả không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, tôi có thể đoán được những suy nghĩ trong lòng mẹ. Những lúc tôi làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đượm buồn mỗi khi  tôi làm điều sai trái .Cũng có lúc, đôi mắt ấy đăm chiêu khi mẹ suy tư với những lo toan của cuộc sống thường nhật.

Ngạn ngữ phương tây có câu:”Bàn tay đưa nôi là bàn tay thống trị thế giới”. Đó là để nói lên sự vĩ đại và kì diệu của bàn tay mẹ. Đúng vậy! Đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy của mẹ đã bế bồng, chăm sóc tôi từ tấm bé. Mỗi ngày, đôi bàn tay ấy phải làm biết bao nhiêu việc nặng nhọc: việc trường, việc nhà, chăm lo cho tôi ăn học, Khó khăn, vất vả mà đôi tay mẹ cứ làm băng băng. Tôi thích nhất cảm giác thoải mái khi được đôi bàn tay ấy ôm chặt vào lòng và xoa nhẹ lên mái tóc. Đôi bàn tay mẹ cũng khéo léo vô cùng. Mỗi buổi đi học về, tôi đều có một niềm vui xen chút hồi hộp nho nhỏ là đoán xem bữa nay mẹ nấu món gì. Và khi nhìn mâm cơm, tôi thường reo lên vì những món mẹ nấu toàn là món tôi thích. Dù đơn giản hay cầu kì, những món ăn ấy đều thật đẹp mắt và tỏa mùi thơm ngào ngạt. Mẹ còn cặm cụi làm cả những món ăn vặt thơm ngon và bổ dưỡng cho tôi: mứt, chè, kem, sữa chua, xúc xích, caramel, … Tôi nhớ mãi một câu nói tôi đã được đọc trong cuốn sách nào đó: “Đi khắp thế gian, cũng chẳng đâu có món ngon bằng cơm nhà mẹ nấu”. Tôi chưa được đi khắp thế gian, nhưng với tôi, bàn tay mẹ là bàn tay của một đầu bếp đại tài và những món mẹ nấu luôn là những món ngon nhất tôi từng thưởng thức. Không chỉ nấu ăn ngon, bàn tay mẹ còn may vá rất khéo. Bận biết bao việc, nhưng mẹ vẫn tranh thủ thời gian tự tay may cho tôi những chiếc váy dễ thương, duyên dáng. Chút vải vụn và vài đoạn chun nhỏ, qua bàn tay mẹ bỗng trở thành những chiếc dây buộc tóc hay chiếc băng đô xinh xinh chỉ trong chốc lát. Nhưng món quà homemade của mẹ mà tôi thích nhất chính là chiếc bàn học kèm giá sách xinh xắn mẹ cặm cụi thức khuya, tự tay đóng tặng tôi nhân dịp Trung thu năm ngoái. Tôi nhận ra, đôi tay mẹ không chỉ khéo léo với việc bếp núc, may vá mà còn với cả khoan, vít, búa, đinh – những thứ chỉ dành cho phái mạnh. Đôi khi tôi nghĩ, mẹ đúng là “siêu nhân” có thật.

Ngoài thời gian đến trường với công việc thủ thư, mẹ dành toàn bộ thời gian còn lại chăm lo cho gia đình. Do đặc thù công việc của bố tôi là phải thường xuyên xa nhà, hầu hết công việc gia đình đều do mẹ lo toan. Mẹ tôi rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng tôi đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của tôi. Dù bận rộn đến đâu, mỗi ngày mẹ đều dành thời gian nói chuyện với tôi. Có chuyện gì, dù xấu hay tốt, tôi đều kể với mẹ. Mẹ luôn chỉ bảo cho tôi những cái hay cái tốt, từ những việc nhỏ nhặt như công việc nhà đến việc lớn như cách ăn nói sao cho đúng mực, thái độ và cách cư xử với mọi người sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc tôi làm, nếu có việc gì không vừa lòng mẹ liền giảng giải và phân tích rõ cho tôi hiểu vì sao tôi không nên làm như vậy, những lúc ấy, tôi  không giận mẹ mà ngược lại, tôi thấy càng kính trọng mẹ nhiều hơn. 

Không chỉ vậy, mẹ còn là người rất độ lượng, bao dung yêu thương con hết lòng. Nhớ ngày xưa, có lần tôi làm bài kiểm tra bị điểm thấp,nên đã giấu mẹ. Nhưng cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, mẹ đã phát hiện và trách tôi. Nhưng những lời trách móc của mẹ không làm tôi thấy ân hận và day dứt bằng nỗi buồn trong mắt mẹ. Tôi biết, mình đã thực sự làm mẹ buồn lòng. Nhưng khi thấy tôi cúi đầu xin lỗi, mẹ lại ôm lấy tôi mà thủ thỉ khuyên răn. Từ  đó trở đi, không có việc xấu hay điểm kém nào mà tôi giấu mẹ nữa.Và mỗi khi có sai lầm hay vấp ngã, tôi luôn có mẹ ở bên để động viên, dạy bảo. Bây giờ tôi mới thấm thía được tình mầu tử thiêng liêng đậm đà dưòng nào, như lời ca khúc “...tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào...” Tôi đã hứa với bản thân sẽ cố gắng để  mẹ không  phải khóc, sẽ yêu thương mẹ nhiều hơn để không làm mẹ buồn, vì đã có câu thơ dạy  rằng:

                      “Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc.

                   Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”

Mẹ thường nói với tôi: “Con là món quà kì diệu nhất mà cuộc đời đã ban tặng mẹ”. Với tôi, khoảnh khắc bình yên và hạnh phúc nhất trong ngày là lúc được rúc đầu vào lòng mẹ, cảm nhận mùi hương quen thuộc từ người mẹ tỏa ra.

Lại có câu thơ rất hay và ý nghĩa:

                    “Con dù lớn vẫn là con của mẹ.

                Đi suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con”

Tôi biết dù tôi có lớn thế nào, đi xa đến đâu, tôi vẫn mãi là con của mẹ, được mẹ dõi theo trên mỗi bước đường đời. Hãy trân trọng những ngày được sống trong tình yêu thương của mẹ các bạn nhé. Vì tình yêu của mẹ chính là tình yêu vĩ đại nhất trên đời

bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Đề bài: Hãy miêu tả hình ảnh mẹ khi em mắc lỗi.

Bài làm

Mẹ! Tiếng gọi quá đỗi kính yêu và ngọt ngào. Bởi bên mẹ, tôi nhận được biết bao sự dạy dỗ,chăm sóc yêu thương, …Và, rồi trong thâm tâm tôi cứ ngỡ: tôi sẽ chẳng bao giờ làm cho mẹ buồn phiền, sẽ chẳng bao giờ tôi sai phạm điều gì, thế nhưng, tôi cũng đã có lỗi với mẹ,làm mẹ ưu phiền và biết bao lo lắng trong một lần tôi mắc lỗi đã quên lời mẹ dạy.

          Lần đó tôi được điểm 5 môn Lý. Hình như cô giáo đã trao đổi với mẹ. Bởi vì đến trưa, vừa đi học về, tôi đã thấy mẹ đợi sẵn ở nhà với nét mặt vừa buồn vừa giận. Biết có chuyện, tôi len lén ôm cặp sách định lẻn vào phòng, nhưng mẹ đã gọi lại. Tôi sợ hãi nghĩ thế nào mẹ cũng quát mắng và đánh cho một trận. Nhưng không, mẹ không đánh cũng chẳng nói to, chỉ nhẹ nhàng hỏi chuyện học của tôi ở lớp. Tôi thở phào đoán mẹ chưa biết chuyện nên yên tâm nói dối một cách trơn tru. Khi mẹ hỏi về bài kiểm tra lý, tôi nói: “Mẹ hỏi làm gì? Con làm được hết. Với lại cô giáo chưa trả bài mẹ ạ!” (Nói dối vậy thôi, chứ thật ra điểm 5 Lý to tướng đang nằm chềnh ềnh trong cặp sách tôi rồi). Khi mẹ yêu cầu tôi đưa bài vở của mình cho mẹ xem, bí quá, tôi gắt lên: “Mẹ xem làm gì? Con có giấu mẹ gì đâu mà mẹ phải kiểm tra”.Đang cầm chiếc cặp của tôi trên tay, mẹ sững lại. Trong đôi mắt mẹ thoáng một chút ngỡ ngàng, một chút bực bội, một chút thất vọng và cả đau đớn nữa. Cái cặp rơi xuống, đổ tung ra. Bài kiểm tra Lý rơi ra ngoài nằm phơi giữa sàn nhà. Tôi đứng sững, không còn chối cãi vào đâu được. Mặt mẹ sầm lại, mẹ nhìn tôi nghiêm khắc như muốn nói: “Nhím! Con hư quá, đã học kém mà lại còn nói dối ư?” Rồi mẹ buồn bã, thẫn thờ đi vào bếp.

Buổi trưa hôm ấy trôi qua thật nặng nề. Bố tôi đi làm xa nhà nên ngôi nhà chỉ còn hai mẹ con. Mẹ lặng lẽ chuẩn bị bữa trưa một mình, không cần tôi giúp như mọi ngày. Rón rén đứng ở cửa bếp nhìn vào, tôi thấy rõ nỗi buồn phiền hiện trên gương mặt mẹ. Đôi tay mẹ làm nhưng ánh mắt nhìn buồn bã xa xăm. Thường ngày mẹ rất hay cười và nói chuyện với tôi tôi, thế mà hôm nay mẹ chẳng nói cười gì cả. Hình như mẹ đang lén tiếng thở dài. Lén nhìn mẹ buồn một nỗi buồn như không chịu nổi của mẹ, làm đấy rồi lại dừng lại như nhìn sâu vào không gian rồi lại nhắm mắt lắc đầu buồn bã.. Tôi muốn nói với mẹ: “ Mẹ hãy đánh con đi con là đứa con hư đốn mà, mẹ đừng thế đi mẹ”. Nhưng tôi lại không sao nói được. Ôi làm sao , làm sao bây giờ? Tôi muốn chạy tới ôm mẹ mà khóc òa lên vì hối hận nhưng không hiểu sao tôi lại không đủ can đảm để làm như vậy.

            Tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn quan tâm chăm sóc tôi chu đáo. Mẹ giục tôi ăn cơm, nhắc tôi ngủ trưa để có sức học chiều. Mẹ càng quan tâm, tôi càng xót xa ân hận. Còn mẹ, chưa kịp nghỉ ngơi đã lại vội vã đến trường làm việc. Ánh nắng vàng vẫn nhảy nhót ngoài sân nhưng tôi chẳng thấy vui chút nào. Ánh mắt thất vọng, giọng nói buồn rầu của mẹ cứ ám ảnh mãi tâm trí tôi. Tôi biết, mẹ buồn vì sự sa sút trong học tập của tôi thì ít mà mẹ buồn vì thái độ ngang ngạnh nói dối của tôi thì nhiều. Tôi thấy mình quả là một đứa trẻ hư. Tôi chỉ muốn oà khóc cho vơi đi phần nào nỗi ân hận đang giày vò trong lòng mình.

Buổi tối hôm ấy, mẹ đi ngủ sớm, mặt quay vào vách tường, lặng lẽ. Ngập ngừng mãi nơi cửa buồng, tôi mới dám len lén bước vào, ghé xuống nằm bên cạnh mẹ, không nhúc nhích. Nhắm mắt vờ ngủ, tôi biết mẹ đang rất buồn. “Con xin lỗi mẹ, mẹ ơi!”. Tôi thầm kêu lên trong lòng như vậy. Nước mắt đầm đìa tràn trên má, rơi xuống gối. Tôi thèm được mẹ vuốt ve mái tóc. Tôi thèm được mẹ ôm vào lòng... Bỗng tôi cảm thấy hơi ấm của mẹ thật gần.

Rồi bàn tay gầy gò của mẹ áp vào má tôi, lau những giọt nước mắt cho tôi. Mẹ ôm tôi vào lòng thì thầm: “Ôi, con gái yêu của mẹ! Con ngủ mê rồi đây này!”. Chao ôi! Buồn lòng như vậy mà mẹ vẫn thương tôi vô cùng. Mẹ không hề giận tôi nữa ư? Mẹ đã tha thứ cho tôi rồi ư? Tôi nằm im không nhúc nhích, cứ sợ rằng đó chỉ là giấc mơ.

Thời gian cứ trôi đi, tôi dần khôn lớn. Nhưng tôi biết rằng hình ảnh mẹ trong cái lần tôi phạm lỗi ấy sẽ đi theo tôi suốt đời, sẽ nhắc nhở tôi sống tốt hơn, sống đẹp hơn. Nhất định như vậy, mẹ ạ!

bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Đề bài: Hãy tả lại hình ảnh mẹ ân cần chăm sóc cho em trong những ngày em bị ốm.

                                           Bài làm

Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con

Đúng vậy, tới tận bây giờ tôi mới hiểu được ý nghĩa của những câu thơ đó. Tôi đã nhiều lần tự hỏi: “Liệu mẹ có thương mình không?” Có lẽ các bạn đang rất ngạc nhiên vè câu hỏi này nhỉ? Tôi thường luôn nghĩ rằng mẹ không quan tâm đến tôi nhưng tôi đã lầm.

Hôm đó đi học, mẹ dặn tôi mang theo áo mưa theo vì đài đã dự báo. Nhưng vì thấy trời nằng to nên tôi không mang theo nữa. Thế rồi chiều về, mây đen ở đâu ùn ùn kéo tới, che phủ khắp bầu trời. Cơn mưa đến thật mau. Mưa, mưa xối xả, mưa ào ào như trút nước. Không có áo mưa mà trời lại săp tồi, tôi để đầu trần chạy như bay về nhà. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột.Mẹ sờ trán tôi giật thót người, mẹ vội vàng dìu tôi vào phòng, thay quần áo và lấy chăn ấm đắp cho tôi.

Cơn sốt quái ác, làm trán tôi nóng bừng bừng mà chân tay thì lạnh run. Mẹ vội vàng kẹp nhiệt kế vào nách tôi kiểm tra nhiệt độ cơ thể với vẻ đầy lo lắng. Mẹ lấy khăn ướt lau mát cho tôi, lấy thuốc cho tôi uống. Viên thuốc hạ sốt sủi bọt tan rất nhanh trong ly nước. Mẹ nhẹ nhàng nâng đầu tôi lên, ghé cốc vào miệng tôi dỗ dành: Nào! Con gái yêu của mẹ, ráng uống một hơi hết cốc nước này, sau đó ngủ một giấc, tỉnh dậy là khỏi ngay! Tôi miễn cưỡng há miệng mặc dù tôi rất ghét thuốc. Uống thuốc xong, tôi cố nhắm mắt ngủ nhưng đầu óc cứ căng lên, khó chịu vô cùng. Mẹ không yên tâm chốc chốc lại sờ vào trán tôi, đôi tay nhẹ nhàng và ấm áp làm sao.

Rồi mẹ vào bếp nấu cho tôi một bát cháo lòng đỏ trứng gà với lá tía tô và hành tím. Khi mẹ bê lên cạnh tôi, bát cháo bốc hơi thơm lừng. Phải như những ngày thường thì tôi ăn một lúc là hết ngay nhưng hôm nay, vừa gượng dậy đã thấy mặt hoa mày chóng, tôi lại gục xuống không muốn ăn uống gì cả. Mẹ lấy mấy chiếc gối kê ở đầu giường rồi đỡ tôi lên tựa lưng vào gối. Mẹ dỗ dàng tôi như hồi tôi còn bé xíu và dung thìa bón từng thìa cháo nóng hổi cho tôi. Dù miệng đắng chát nhưng trước những lời dỗ dàng yêu thương của mẹ tôi đành cố nuốt mấy thìa cháo.

Tôi phải nghỉ học mất ba ngày. Suốt ba ngày ấy, mẹ không rời tôi một bước. Lần nào cũng vậy, giữa những cơn sốt mê man, tỉnh dậy, hình ảnh đầu tiên mà tôi bắt gặp chính là mẹ. Mẹ đã gầy rộc đi nhanh chóng, tóc lòa xòa dính bết vào trán với những giọt mồ hôi nhễ nhại.

Những ngày thường, tôi rất ít khi nhìn kĩ đôi mắt mẹ. Tôi chỉ thấy mắt mẹ đen láy, sáng long lanh và luôn tràn ngập sự yêu thương, trìu mến dàng cho tôi. Chẳng bao giờ tôi nghĩ mắt mẹ xấu hay đẹp. Nhưng giờ đây, tôi mới có nhiều thời gian để ngắm và cảm nhận hết dduwwocj vẻ đẹp của đôi mắt ấy. Người  ta nói đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn quả không sai. Đôi mắt mẹ không chỉ đẹp ở vẻ bề ngoài, mà còn có vẻ đẹp sâu thắm từ trong tâm hồn mẹ toát ra từ ánh mắt. Tất cả tình yêu thương, trìu mến, khoan dung mẹ dành cho tôi đều hiện rõ trên ánh mắt ấy. Đôi mắt ấy như nhìn tôi động viên, an ủi, khích lệ. Mắt mẹ vẫn sáng nhưng không giấu nổi nỗi lo  và nhưng vết quầng thâm vì mất ngủ.

Mỗi khi lên cơn sốt cao, tôi luôn bị giật mình thảnh thốt, người đầm đìa mồ hôi. Nhưng lúc tỉnh dậy, tôi đều thấy mình nằm gọn trong vòng  tay ấm áp của mẹ. Tay nhúng khăn ướt đắp lên trán tôi, tay mẹ đỡ tôi ngồi dậy xúc cháo cho tôi ăn, tay mẹ nấu nước cho tôi uống. Tôi thấy dường như đôi bàn tay ấy có sức mạnh diệu kì khi chạm vào da thịt tôi. Tôi nhìn mẹ, lòng dâng trào niềm yêu thương và cảm ơn mẹ vô hạn.

Sau một vài ngày, những cơn sốt thưa dần, tôi thấy mình tỉnh táo hơn. Mẹ vẫn ngồi đấy, vẫn kê cái ghế đẩu sát cạnh giường. Tôi nhìn mẹ, mẹ đang thiếp đi trong giấc ngủ vội vàng. Bàn tay mẹ vẫn nắm chặt tay tôi. Rồi mẹ choàng tỉnh dậy khi thấy tôi trở mình nhè nhẹ. Nụ cười lại nở trên môi. Những lời nói dịu dàng, ấm áp như lại muốn đưa tôi vào giấc ngủ.

Tình cảm của mẹ như biển cả bao la. Mẹ là người giúp tôi vươn lên trong cuộc sống. Tôi sẽ học thật giỏi để sau này hoàn thành nốt những ước mơ mà mẹ từng nói với tôi. Mẹ ơi! Con yêu mẹ biết bao nhiêu

bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Đề bài: Hãy viết một bài văn tả người bạn mà em yêu quý nhất.

Bài làm

Ngày tháng cứ mãi trôi đi, và với tình bạn, thời gian là thứ thước đo tốt nhất. Và có lẽ trong thời thơ ấu, người bạn mà tôi yêu quý nhất đó chính là Nhật Anh.

Bạn là một người vui tính và khá dễ gần. Nhật Anh có một thân hình cân đối với khuôn mặt bầu bĩnh, sáng sủa toát lên vẻ tinh nghịch. Mái tóc được cắt ngắn ngang vai của bạn luôn được buộc lên gọn gàng bằng chiếc dây buộc tóc màu tím do bạn tự làm. Dưới chiếc mũi dọc dừa là đôi môi đỏ hồng lúc nào cũng nở một nụ cười rạng rỡ và hàm răng đều như hạt bắp và trắng bóng làm toát lên sự đáng yêu ở bạn. Giọng nói của bạn trong trẻo như pha lê. Bạn sở hữu một làn da trằng hồng – làn da mà bất cứ bạn nữ nào như tôi cũng mong muốn có được. Nhưng điều mà tôi thích nhất ở bạn chính là đôi mắt to tròn, đen láy ẩn dưới hàng mi cong vút. Chỉ cần nhìn vào đôi mắt ấy thôi cũng đã đủ để tôi đoán ra được suy nghĩ của bạn. Khi buồn, đôi mắt ấy trĩu nặng, nhìn xuống suy tư. Thế nhưng khi vui, cặp mắt ấy lại sáng lên những ánh nhìn vui vẻ.Vì trong các trò chơi, cặp mắt ấy rất nhanh nhẹn nên bạn luôn là người chiến thắng. Những lúc suy tư, đôi mắt ấy nhíu lại, nhìn xa xăm rồi lại toát lên niềm vui mỗi khi tìm ra đáp án. Bạn sở hữu đôi bàn tay mềm mại với 10 hoa tay. Đôi tay bạn rất khéo léo. Tôi vẫn còn nhớ, năm ngoái, sinh nhật tôi, bạn đã miệt mài ngồi gấp cả tuần trời để hoàn thành được 1.000 chú hạc tặng tôi làm tôi thực sự bất ngờ và vô cùng cảm động. Dáng đi nhanh nhẹn của bạn càng làm tăng thêm sự năng động vốn có trong con người của Nhật Anh. Chính vì vậy mà khi được phân công việc gì, bạn cũng chỉ làm một chốc là xong ngay. Nhật Anh ăn mặc gọn gàng và năng động nhưng cũng không kém phần tinh nghịch. Hằng ngày, bạn đến trường với bộ đồng phục học sinh. Nhưng thỉnh thoảng, vào những dịp đặc biệt, bạn cũng làm tôi bất ngờ với phong cách ăn mặc cực kì nữ tính làm cho bạn như một nàng tiểu thư yêu kiều.

Còn tính tình của Nhật Anh thì khỏi phải nói. Tuy bằng tuổi tôi nhưng bạn lại chính chắn hơn tôi rất nhiều. Nhật Anh sống chan hòa, cởi mở với bạn bè. Về học tập bạn luôn đứng đầu lớp, không những thế bạn còn luôn đi đầu trong các hoạt động của lớp cũng như của trường. Con người bạn thật mẫu mực. Vừa xinh đẹp lại giỏi giang nhưng bạn không hề kiêu căng mà sống hết mình về tập thể. Vì vậy mà bạn luôn được chúng tôi quý mến. Không chỉ chiếm được tình cảm của bạn bè mà Nhật Anh còn được tất cả các thầy cô giáo quý mến bởi vì bạn rất lễ phép và luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao một cách xuất sắc.

Ở lớp Nhật Anh như vậy đấy còn về nhà bạn lại càng tuyệt vời hơn. Ngoài giờ học, Nhật Anh còn rất chăm chỉ làm việc nhà. Đối với ông bà cha mẹ bạn còn là một đứa cháu hiếu thảo, một người con ngoan ngoãn. Đối với mọi người xung quanh bạn luôn kính trọng, lễ phép. Vì thế mọi người đã dặt cho Nhật Anh một cái tên thật thân mật: ''Cô Tấm chăm làm". Tình bạn giữa tôi và Nhật Anh ngày càng thân thiết. Tôi và bạn cùng vui chơi, truy bài, học nhóm.

Người xưa từng nói: “Bạn là của cải chứ không phải của cải là bạn". Và nếu trên đời này không còn tình bạn thì cuộc sống hẳn sẽ buồn tẻ và nhàm nhạt biết nhường nào. Tôi không định nghĩa được tình bạn nhưng kể từ ngày thân thiết với Nhật Anh, tôi hiểu rất rõ, tình bạn là một thứ gì đó đáng trọng, thiêng liêng và cao quý vô cùng.

0 phiếu
bởi nguyen tien dat Cử nhân (2.5k điểm)

day chi la mot so cau to chep tren mang

1. Đi khắp thế gian không ai sánh bằng mẹ Gian khổ cuộc đời ai nặng gánh hơn cha.

2. Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

3. Tảo tần sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn Đưa tấm lưng gầy cha che chở đời con

4. Hiếu:Thành kính tổ tiên ơn gia độ Báo ân phụ mẫu nghĩa sinh thành

5. Tử hiếu song thân lạc Gia hoà vạn sự thành. (Con hiếu thảo cha mẹ vui Nhà hoà thuận muôn việc thành)

6. Vời vợi non cao ơn dưỡng dục Mênh mông biển rộng đức sinh thành.

7. Ơn sinh thành như đại hải Nghĩa dưỡng dục tỷ non cao.

8. Ơn cha dưỡng dục dường non Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa biển Đông.

9. Ân sâu nghĩa mẫu đông hải tựa Sinh thành công phụ thái sơn cao.

10. Có phải cha mẹ hứa nhau từ kiếp trước Tạc lại hình con nguyên vẹn trái tim người.







 

 

 

 

Các câu hỏi liên quan

0 phiếu
12 câu trả lời
từ message có nghĩa là j z m.n
đã hỏi 5 tháng 6, 2017 trong Tiếng Anh tiểu học bởi ♛๖ۣۜShirayuki~chan♛ Cử nhân (2.9k điểm)
0 phiếu
0 câu trả lời
Tính giá trị của 2 biểu thức sau: a, A = x3 - 2x2 - xy2 + 2xy + 2y + 2x - 2 tại x + y - 2 = 0. b, B = x4 + 2x3y - 2x3 + x2y2 - 2x2y - x. (x + y) + 2x + 3 tại x + y - 2 = 0. Cách làm: Nhóm làm sao cho xuất hiện x - y - 2.  
đã hỏi 20 tháng 3, 2017 trong Khác bởi Kenny Huyền Cử nhân (3.7k điểm)
+1 thích
24 câu trả lời
+1 thích
8 câu trả lời
Tại sao mk căn đúng khung giờ mà sao vẫn ko xác thực đc email z?
đã hỏi 31 tháng 3, 2017 trong Yêu cầu hỗ trợ bởi ☃๖ۣۜTammyTanya☃ Cử nhân (3.5k điểm)
0 phiếu
8 câu trả lời
Vai trò của rừng trong việc hạn chế ngập lụt, hạn hán như thế nào? TICK TICK TICK
đã hỏi 30 tháng 3, 2017 trong Sinh học lớp 6 bởi ☃๖ۣۜTammyTanya☃ Cử nhân (3.5k điểm)
0 phiếu
0 câu trả lời
Các bn là thơ theo 4 chủ đề dưới đây nha: Hoa mùa xuân Qủa mùa hè Lá mùa thu Gió mùa đông. CÁC BN GIÚP MK NHA.
đã hỏi 16 tháng 3, 2017 trong Ngữ văn lớp 6 bởi ☃๖ۣۜTammyTanya☃ Cử nhân (3.5k điểm)
+3 phiếu
18 câu trả lời
+1 thích
22 câu trả lời
+1 thích
11 câu trả lời
0 phiếu
10 câu trả lời
ai nhanh đúng thì dc mk tick
đã hỏi 3 tháng 6, 2017 trong Tiếng Anh tiểu học bởi ♛๖ۣۜShirayuki~chan♛ Cử nhân (2.9k điểm)

HOT 1 giờ qua

  1. monmon70023220

    686 Điểm

  2. Darling_274

    215 Điểm

  3. minhquanhhqt160

    168 Điểm

  4. tngnhatganh117

    94 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...