hehe ko khách sáo đâu nhe:
bây jo vườn xoài nhà em đã sai trái rất nhiều, cũng đã từng là ngày này năm trước ông-người đã trồng những cây xoài cát ngọt lim cho con cháu ,đã ra đi mãi mãi mà bỏ tôi và những cây xoài cát lại phía sau.
cây xoài dường như nhớ ông nên năm nay cũng ko ra nhiều trái. nhưng mùi vị vẫn ko thay đổi, cái vị ngọt lịm, chua dịu, nhưng hơi nồng nàn mùi vị tình thương, mong nhớ. năm nay, mẹ và tôi đi ra vườn hái ít xoài về cúng ông để ông cùng thưởng thức hương vị xoài năm nay. cây xoài thân gồ ghề, lớp áo nức ra để lộ ra làn da trắng bên trong. vài chiếc lá xanh và những chùm hoa khe khẽ đu đưa trong gió như vờn với ong, bướm. những trái xoài khép nép nhẹ nhang đung đưa như những thiếu nữ e thẹn núp trong những kẽ lá. dưới gốc cây những cây con mọc lên như dựa vào mẹ. vài chú chim sâu nhẹ nhàng chuyền từ cành này sang cành khác, chúng như góp phần làm nên điều kì diệu của thiên nhiên.
dù ko biết nói, hoạt động như người nhưng cây xoài vẫn nhớ nguồn của mik, nhớ ơn người đã tạo ra chúng, vì vậy chúng ta phải bảo vệ chúng. đó chính là điều kì diệu của thiên nhiên
Đánh xong muốn xỉu luôn hà()