Qua văn bản "Sống chết mặc bay" của Phạm Duy Tốn, em thấy được thái độ vô trách nhiệm, bàn quan của tên quan phụ mẫu - một tên "lòng lang dạ sói". Khi lũ con dân của mình "châm lấm tay bùn, trăm lo nghìn sợ, đêm thân yếu hèn mà đối với sức mưa to nước lớn để bảo thủ lấy tính mạng và gia tài" thì quan phụ mẫu đang say sưa trong ván bài. Với hắn có lẽ những bài đỏ đen đó còn quan trọng hơn gấp vạn lần tính mạng của con dân mình. Đáng lẽ ông phải tắm mưa, gội gió, giúp dân, đứng trên đê hối thúc, nhưng không, ông quan chỉ ngồi đó chơi bài nhàn nhã, có kẻ hầu, người hạ, mặc cho dân rơi vào cảnh đê vỡ, "tình cảnh thảm sầu" không sao kể hết. Thật xấu xa! Em cảm thấy thật căm ghét tên quan đã vô lương tâm mặc kệ dân rơi vào cảnh đê vỡ. Qua đó cho em thấy được hình ảnh tên quan phụ mẫu cũng thể hiện được hành vi đang lên án, tố cáo những kẻ vô trách nhiệm trong xã hội xưa và nay
tắm mưa, gội gió, giúp dân, đứng trên đê hối thúc: phép liệt kê
Thật vô lương tâm!: câu đặc biệt