1. Sách vở lưu lại không đầy đủ, phần lớn bị thất lạc hoặc hư hỏng do chiến tranh, thiên tai, nhân tài (tài phủ nhận và phá hoại di sản quá khứ - cái này người Việt mình tài ngang người Tàu).
2. Bây giờ người ta vẫn còn cãi nhau thế nào là tiểu thuyết và cuốn sách nào viết vào thời đó được coi là tiểu thuyết. :D
Theo nhiều tài liệu thì "Tố Tâm" của Hoàng Ngọc Phách (xuất bản năm 1925) là tiểu thuyết đầu tiên của Việt Nam, nhưng thật ra trước đó rất lâu đã có rất nhiều tác phẩm mang dáng dấp tiểu thuyết được xuất bản tại Nam Kỳ. Cuốn cổ nhất là "Truyện thầy Lazaro Phiền (1887) của Nguyễn Trọng Quản. Ngoài ra còn một vài cuốn khác xuất bản những năm 1900 - 1920.
Trong "Lược truyện các tác giả Việt Nam" (NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội, 1972) các tác giả biên soạn Trần Văn Giáp, Nguyễn Tường Phượng, Nguyễn Văn Phú, Tạ Phong Châu đã viết:
"Ở Nam bộ, "U tình lục" xuất bản năm 1909 (hay 1913 ?), "Chúa tàu Kim Quy" xuất bản năm 1913 (hay 1926 ?), "Lỡ bước phong tình" và "Oan kia theo mãi". Tiếc rằng không biết rõ nội dung, nhưng cái tên của nó cũng nói lên phần nào tính lãng mạn của tiểu thuyết và có thể có nhiều quyển tiểu thuyết nữa xuất bản ở miền Nam từ năm 1921 trở về trước bị thất lạc. Cần nghiên cứu trong thư viện quốc gia của Pháp mới rõ được.” (tập 2, sđd)