Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
+3 phiếu
trong Ngữ văn lớp 8 bởi Nguyễn Chí Tâm Học sinh (188 điểm)
Ngữ Văn 8_Văn Tự Sự_Kể về kỉ niệm đáng nhớ
đã đóng
bởi trannhat900 ● Ban Quản Trị Phó giáo sư (52.9k điểm)
Hồi chiều lớp mình mới kiểm tra nhưng đề 3. Bạn hỏi đề 3 nha!

2 Trả lời

+1 thích
bởi Tí Vua Đệ Nhất Tiến sĩ (28.1k điểm)
được bầu chọn là câu hỏi hay nhất bởi Nguyễn Chí Tâm
 
Hay nhất
Hồi nhỏ, ba mẹ và mấy chị em tôi sống chung trong căn nhà cùng với ông bà ngoại và cậu, mợ. Lúc ấy, gia đình tôi được một người quen tặng một con cún rất dễ thương. Nó tên là Si Tô - cái tên đã có trước khi Si Tô là thành viên mới chính thức của gia đình tôi.

Tôi nhớ khi về nhà tôi, Si Tô là một chú cún nhỏ dễ thương với bộ lông xù kết hợp với màu nâu hạt dẻ, trông bộ lông vô cùng quyến rũ và đập vào mắt người khác khi nhìn Si Tô lần đầu. Không những vậy, sự đáng yêu ấy còn được hấp dẫn hơn với đôi mắt đen long lanh và tròn xoe như hạt nhãn. Chiếc mũi của chú cún bé bé xinh xinh lúc nào cũng ướt cùng với đôi tai to, thính, lúc nào cũng vểnh vểnh lên như nghe ngóng điều gì. Nét đáng yêu ấy còn thể hiện qua cái đuôi tí xíu, nho nhỏ lúc nào cũng ngoe nguẩy theo nhịp những bước chân ngắn, mập mạp đi một cách uyển chuyển. Ngày tháng trôi qua, Si Tô lớn dần và ngày càng thân thiết với mọi người và vóc dáng của chú cún ngày càng tuyệt đẹp hơn.

Tôi nhớ rất rõ mỗi lần tôi và Ngọc Ngân đi học mẫu giáo về, từ xa, Si Tô đã đứng ngay sau cánh cổng đợi, ánh mắt hướng về phía chúng tôi. Ba mẹ mở cửa và Si Tô rất mừng, nhảy cẫng lên vui mừng thật đáng yêu! Ba tôi khép cửa và tôi, Ngọc Ngân vuốt ve bộ lông mượt mà ấy, thực sự rất thích Si Tô nằm xuống và ngước nhìn kêu lên “ư ử” như muốn nói ràng “chào hai chị - cử chỉ thân thiện, đáng yêu làm sao! Lúc ấy, tôi bảo: “Si Tô đợi hai chị cất cặp nha!”. Rồi tôi và Ngọc Ngân lon ton chạy vào nhà cất cặp và thưa ông bà ngoại đi học mới về. Sau đó bà ngoại đưa tôi đồ ăn nhẹ buổi chiều của Si Tô. Tôi, Ngọc Ngân cho Si Tô ăn. Si Tô ăn rất chậm rãi, chắc nó không đói lắm. Sau đó, tôi lấy một hộp sữa trong tủ lạnh đổ vào chén của Si Tô một nửa, Si Tô hớp từng ngụm nhỏ trong bát. Ăn xong, tôi và Ngọc Ngân ôm Si Tô chơi với nhau.Sau đó, ba ra tắm cho Si Tô rồi mặc đồ cho nó.Trông nó thật đáng yêu làm sao, giống như một cô “công chúa nhỏ”! Và ngày nào cũng thế, tình bạn của chúng tôi ngày càng khăng khít hơn, không xảy ra chuyện gì. Si Tô là một chú cún nghịch ngợm nhưng cũng rất đáng yêu, thân thiện.

Si Tô là chú bảo vệ nhỏ của nhà tôi. Tuy “nhỏ nhưng có võ”. Mồi lần có tiếng động hay người lạ, Si Tô sủa vang ầm ĩ cả nhà.

Và một ngày thật đáng buồn! Hôm ấy khi tôi còn là một đứa trẻ cấp hai, vào đêm cỡ chín giờ hơn thì gia đình tôi cho Si Tô ăn cơm rồi và nó đang nằm dài ngoài sân. Lúc đó, cửa chính đang mở hé nhỏ vì chị tôi mới ra ngoài mua đồ gần nhà sẽ về nhà liền nên đóng cửa hờ lại. Sau đó, ba tôi định ra ngoài sân đổ xích Si Tô lại thì không thấy nữa. Ba hỏi mọi người con Si Tô đâu rồi ai cũng nói không biết và tôi nhớ ra lúc nãy chị hai đi ra ngoài và tôi nghe tiếng Si Tô sủa to nhưng tôi nghĩ là mấy người hàng xóm hay mấy đứa bạn cùng tuối tôi hoặc lớn hơn hay đi qua nhà ngoại tôi vào buổi tối nên tôi không quan tâm lắm và sau đó thì không nghe tiếng chó sủa gì cả. Và rồi tôi cùng Ngọc Ngân, ba, cậu và anh đi kiếm vòng vòng quanh đâu đó và hỏi người ta có thấy không, có người nói là tôi không biết, tôi không thấy, có cô kia thì nói: “Khi nãy có thấy một đứa con trai tầm hai mươi vô nhà rồi ra có mang theo cái ba-lô, tôi tưởng người nhà mấy anh nên không để ý lắm”. Cô nói thêm là: “Đứa con trai đó mặc áo đen hay xanh gì đó tại tối quá tôi nhìn không rõ với không nhớ kĩ lắm”. Nhưng hôm đó nhà tôi không ai mặc áo như vậy cả. Sau đó ba tôi cám ơn cô xong ba nói: “Thôi về nhà đi, người ta bắt con Si Tô mình rồi không kiếm được đâu!”.

Sau đó chúng tôi về nhà, tôi và Ngọc Ngân rất buồn vì chú chó con ấy rất dễ thương và thân với hai chị em tôi. Lúc đó, đây là lần đầu tiên mà tôi thấy trống rồng khi biết mình đã mãi mãi mất đi một người bạn thân rất tốt bụng và thân thiện.

Tôi nhớ mãi cái hình dáng đáng yêu, ngộ nghĩnh ngày nào của Si Tô. Từ đó vẻ sau, gia đình tôi không nuôi chó nữa, kông phải chúng tôi hết yêu chúng mà là vì sợ việc này sẽ xảy ra một lần nữa và lại buồn khi nhìn thấy một con vật hiền lành, đáng yêu của mình bị người khác bắt đi.
+1 thích
bởi myduyen2006 Thần đồng (1.1k điểm)
Năm nay tôi vào lớp sáu, còn bé Nhi thì bước sang lớp bốn. Bố mẹ Nhi cũng 
đã về sống với nhau sau hơn một năm sống ly thân. Tôi và Nhi tuy chẳng phải họ 
hàng nhưng thân thiết lắm! Tất cả bắt đầu từ lần ấy... 
Năm ấy, tôi học lớp bốn còn bé Nhi học lớp hai. Tội nghiệp bé Nhi! Bố nó 
ham mê cờ bạc, rượu chè đi suốt từ sáng đến tối mới về lại còn hay đánh vợ chửi 
con. Mẹ nó không chịu được, quyết định đưa nó về bà ngoại. Nhà bà ngoại nó ở 
cuối xóm, cạnh nhà tôi. Thế là anh em quen nhau từ đó. 
Một buổi chiều hè, tôi rủ bé đi chơi vì biết bé rất buồn. Tôi hỏi: 
- Bây giờ em thích cái gì để anh làm cho? 
Bé Nhi nói: 
-Anh biết không! Ngày xưa em mơ ước nhà em như một con thuyền lớn. Bố là 
cột buồm vững chãi còn mẹ là khoang thuyền che chở nắng mưa. Con thuyền nhà 
em sẽ chở những ước mơ của em đến đích. Vậy mà bây giờ nó chẳng bao giờ có 
thể thực hiện được. 
- Đừng buồn em ạ! Hãy cố gắng lên! Nào, đi! Đi với anh! 
Tôi dắt bé Nhi đi hái những lá tre nghẹ thật to để gập thuyền lá thả trôi sông. 
Tôi cọn lá to nhất gặp một con thuyền thật đẹp tặng bé Nhi. Nhưng Nhi không giữ 
được, bé thả ngay xuống nước. Nhưng con thuyền lại không trôi. Nó mắc cạn vào 
ngay đám rong đang bò lổm ngổm ở giữa dòng. Bé Nhi nói: 
- Đấy! Gia đình em bây giờ cũng như con thuyền đó, chẳng thể nào nó đi 
được, chỉ có thể chìm thôi! 
Tôi vừa tiếc, lại vừa thương Nhi, bèn cứ mang cả quần áo lội xuống sông vướt 
chiếc thuyền lên. Nước đến bụng rồi đến cổ. Bỗng "sụt" chân tôi trượt phải một hố 
bùn giữa sông ngay lúc tôi vừa với được chiếc thuyền. Tôi cố gắng chới với trong 
khi một tay vẫn dâng chiếc thuyền lên khỏi mặt nước. Mấy phút sau, tôi bò lên 
được tới bờ khi bụng đã uống no nước nhưng rất may con thuyền không nát. Bé 
Nhi mặt tái mét nhưng rất ngoan ngoãn nghe tôi nói: 
- Em hãy giữ nó làm kỷ niệm và tin rằng có ngày nó sẽ được bơi thoả thích trên 
sông. 
Hôm đó, vì sợ mẹ mắng, tôi và bé Nhi ngồi ở bờ sông cho đến khô quần áo 
mới dám về. 
Đêm, tôi bị sốt cao nhưng vẫn giấu chuyện ban chiều không nói. Mẹ thì cứ 
tưởng tôi dãi nắng nên bị sốt. Cũng may sáng hôm sau, tôi đã đỡ nhiều. 
Ngay hôm bố mẹ nó hoà giải và về sống với nhau, nó rủ tôi đem chiếc thuyền 
ra sông thả. 
Nhưng chiếc thuyền đã không không còn thả được. Thế là anh em tôi mải miết 
gấp những chiếc thuyền tre khác. Những chiếc thuyền gấp buổi chiều hôm ấy, 
chiếc nào cũng trôi về tận cuối dòng sông. 
Điều bí mật giữa tôi và bé Nhi còn đến tận bây giờ. Đó cũng là kỷ niệm sâu 
sắc nhất tuổi thơ tôi các bạn ạ!.

Các câu hỏi liên quan

0 phiếu
1 trả lời
Có nhà văn đã từng nói: “Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và tình yêu không bao giờ kết thúc”. Em hãy viết bài văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ của gia đình em để thấy rằng tổ ấm gia đình là vô cùng quý giá và thiêng liêng.
đã hỏi 9 tháng 12, 2022 trong Ngữ văn lớp 8 bởi Khang1000 Tiến sĩ (29.7k điểm)
0 phiếu
1 trả lời
Từ nội dung đoạn trích phần đọc - hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về điều bản thân cần làm để tuổi trẻ sống có ý nghĩa
đã hỏi 22 tháng 5, 2021 trong Ngữ văn lớp 8 bởi minhnhat11007 Học sinh (265 điểm)
+1 thích
5 câu trả lời
Nêu giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo của văn bản 'Lão Hạc'
đã hỏi 4 tháng 11, 2018 trong Ngữ văn lớp 8 bởi akyoko Thần đồng (684 điểm)
+1 thích
3 câu trả lời
Vì sao khi chứng kiến cái chết của lão Hạc, ông giáo lại nghĩ :''Không! Cuộc đời chưa hẳn đã đáng buồn hay vẫn đáng buồn nhưng lại đáng buồn theo một nghĩa khác.''
đã hỏi 4 tháng 11, 2018 trong Ngữ văn lớp 8 bởi Shizukana Học sinh (46 điểm)
+2 phiếu
2 câu trả lời
Hãy quan sát những dòng thơ sau để thuyết minh về thể thơ: a) " Anh đi anh nhớ quê nhà Nhớ canh rau muông,nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao." b) " Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy Thấy xanh xanh những mấy ngàn dâu. Ngàn dâu xanh ngắt một màu Lòng chàng ý thiếp, ai sầu hơn ai?" Chúc bạn học tốt Thân ái _Mao_O:)
đã hỏi 4 tháng 1, 2018 trong Ngữ văn lớp 8 bởi yangyangisthemost Cử nhân (4.6k điểm)
+1 thích
0 câu trả lời
Đề : Viết một bài văn kể cho các bạn nghe về kỉ niệm của em với một thầy cô giáo cũ nhân ngày 20/11. Ngữ văn 9 sgk trang 91 p/s: bài viết khoảng từ 1- 2 cặp giấy , cần gấp để thi học kì ạ.
đã hỏi 15 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 9 bởi thituyensinh Học sinh (106 điểm)
0 phiếu
1 trả lời
viết đoạn văn ngắn từ 5 - 7 câu kể về một kỉ niệm đáng nhớ có sử dụng động từ và cụm động từ  
đã hỏi 5 tháng 12, 2016 trong Ngữ văn lớp 6 bởi tranhanglc2005 Học sinh (239 điểm)
+2 phiếu
2 câu trả lời
Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em ! trong đo sử dụng 1 từ láy
đã hỏi 3 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 6 bởi khoiclip Học sinh (252 điểm)
0 phiếu
2 câu trả lời
Kể về 1 kỉ niệm đáng nhớ 
đã hỏi 3 tháng 11, 2017 trong Ngữ văn lớp 6 bởi Khôi crush
+1 thích
2 câu trả lời

HOT 1 giờ qua

  1. monmon70023220

    696 Điểm

  2. Darling_274

    215 Điểm

  3. minhquanhhqt160

    173 Điểm

  4. tngnhatganh117

    94 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...