Thì ra, khi làm kính đổi màu, người ta đã cho thêm một lượng bạc halogen thích hợp làm thuốc cảm quang. Hạt bạc halogen trong kính đổi màu cực nhỏ mà còn có tinh thể nhỏ bé phân tán đều trong kính. Vì vậy khi những tia ánh sáng bình thường chiếu xạ nó sẽ không xuất hiện các hiện tượng tán xạ, xem ra nó rõ hơn các loại kính thông thường. Nhưng khi ánh sáng chiếu xạ quá mạnh halogen bạc sẽ bị phân giải thành nguyên tử halogen và nguyên tử bạc. Các hạt kim loại bạc được phân giải ra cũng cực nhỏ, nhưng có tác dụng phản xạ và tán xạ ánh sáng. Những điểm đen cực nhỏ không rõ này phân bổ đều khắp nơi. Khi mà số lượng của chúng đạt đến một quy mô nhất định là có thể làm cho màu của kính biến thành màu tối, màu đen, độ rõ (sáng) cũng giảm dần. Ngoài ra, trong kính đổi màu người ta còn cho thêm một lượng cực ít oxit đồng. Tác dụng của nó là làm tăng tốc độ phản ứng của halogen dưới ánh sáng mạnh có tác dụng của một chất xúc tác.
Nhưng hạt tinh thể halogen rất nhỏ tuy bị phân giải trong ánh sáng mạnh nhưng nguyên tử bạc và nguyên tử halogen phân giải ra lại rất gần nhau, tương hỗ một cách chặt chẽ. Một khi ánh sáng không còn mạnh nữa chúng kết hợp thành halogen bạc, lại hình thành tinh thể cực nhỏ. Từ đó kính trở lại trạng thái trong suốt. Nếu cường độ ánh sáng thay đổi liên tục thì màu sắc của kính cũng thay đổi liên tục. Do vậy kính đổi màu có thể sử dụng lâu dài.