Bà nội tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi, nhưng bà vẫn còn minh mẫn hoạt bát và rất mực yêu thương con cháu, nhất là tôi. Mái Tóc bà trắng màu trắng như mây, trong giống như các bà tiên trong những câu chuyện nội kể năm nào, khi tôi còn bé. Không hiểu sao tôi mãi yêu mãi nhớ mái tóc ấy một mái tóc đượm mùi bồ kết, đượm mùi hương thơm mát giản dị của quê hương... Tôi vẫn không bao giờ quên những kĩ niệm ngọt ngào của tuổi thơ, những ngày hè ngồi nhìn nội ngồi gội đầu và được bà gội đầu cho. Tôi như chìm đắm trong hương thơm bồ kết cùng vòng tay ấm áp của bà.
Tôi muốn mãi được bé bỏng trong vòng tay thương mến của bà. Thời gian trôi đi nhanh quá nó khiến cho bàn tay bà trở nên nhăn nheo, yếu dần đi, đôi mắt bà cũng mờ dần. Tôi cũng ít được bà gội đầu cho nữa...
Tôi cũng không thể nào quên được giọng nói ấm áp, triều mến mà bà dành để nhắc nhở chúng tôi. Dạy bảo chúng tôi những bài học tuy đơn giản nhưng chứa đựng biết bao ý nghĩa lớn lao.
Bà đã rủ cho tôi ngủ bằng những câu ca dao thắm đậm tình yêu quê hương sâu săc: "Quê hương là chùm khế ngọt, nếu ai không nhớ sẽ không lớn nỗi thành người"....từ những lời ru của bà đã in sâu trong ký ức tuổi thơ tôi. Biết bao cảm xúc, đạo lý làm người, tôi mang theo trong suốt cuộc đời.
Ngày tháng trôi qua tôi lớn lên không còn ở cạnh bà như những ngày xưa, nhưng tôi chưa bao giờ quên những tháng ngày sống cạnh bà. Được bà yêu thương, dỗ dành chế chở, dạy bảo tôi nên người.
Mỗi khi năm học kết thúc, tôi lại háo hức mong được về nhà với bà, được sống bên cạnh bà và nhớ về tuổi thơ tươi đẹp. Nghĩ đến bà, cứ mỗi năm bà lại già đi rất nhiều khiến lòng tôi không kiềm được nước mắt. 2, Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ….