Đây là dàn ý bài viết, bạn tham khảo rồi thêm ý kiến của mình nữa nha.
I. Mở bài:
_Lí Bạch là nhà thơ lớn dưới thời Đường ở Trung Quốc, thuở nhỏ ông thường lên núi Na Mi ở quê nhà để ngắm trăng
_Từ lúc xa quê, thấy trăng nỗi nhớ quê hương lại chợt ùa về, bủa vây tâm trí ông. Và nhiều bài thơ đã ra đời trong hoàn cảnh đó.
_Tiêu biểu là bài Tĩnh dạ tứ là một bài thơ mà em rất yêu thích
II. Thân bài:
_Bài thơ viết theo hình thức cổ thể, không theo quy tắc của thơ Đường mà viết theo cảm xúc phóng túng của mình.
_Bốn câu thơ đan xen vừa tả cảnh, vừa tả tình. Cảnh thật đẹp và tâm trạng thì buồn nhớ.
_Trăng chiếu sáng đầu giường: " Sàng tiền minh nguyệt quang", trăng soi sáng mọi nơi, từ cành cây, kẽ lá đến ruộng đồng, làng mạc xóm thôn.
_Trăng muôn đời nay vẫn đẹp, trăng bàn bạc, mờ ảo như sương đêm "Nghi thị địa thương sương".
_Nhìn trăng đjep, mỗi người mang một tâm trạng khác nhau, mỗi nhà thơ có một cách nghĩ, cách cảm nhận riêng, thật mộng mơ, thật đánh yêu, và cũng thật buồn bã.
_Với Lí Bạch, trăng gợi nỗi nhớ da diết về quê nhà xa cách: "Cử đầu cọng minh nguyệt_Ngẩn đầu nhớ cố hương"
_Với Bác Hồ, trăng là tri âm tri kỷ. Trăng đến với Bác trên con đường đi chiến dịch; lúc họp bàn việc quân ở Việt Bác, cả lúc Bác ở trong nhà tù "Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt_Nguyệt tòng song khích khán thi gia"
_Với Lí Bạch, từ nhỏ đã làm bạn với trăng ở quê nhà, đến 25 tuổi đã xa quê không biết khi nào sẽ trở lại.
_Nỗi nhớ trăng quê không nguôi ngoai trong lòng, nặng tình yêu quê hương đất nước.
_Bốn câu thơ với từ ngữ giản dị mà tinh luyện đã giúp em cảm nhận thấm thía tình yêu quê hương của Lí Bạch.
III. Kết bài:
_Bài thơ giúp em càng thêm yêu quý non sông gấm vóc của mình.
_Cảm ơn Lí Bạch đã để ại cho đời những vần thơ tuyệt sắc giúp em mở rộng tâm hồn tình cảm của mình.
_Em sẽ khắc sâu hình ảnh quê hương trong tâm trí, để mai này góp phần xây dựng làm quê hương thêm giàu đẹp.