Chiếc ghế ấy có màu vàng thẫm, đó chính là cái màu vàng ong ong chứ không vàng chói trông mới thật sang trọng biết bao nhiêu. Trong bộ bàn ghế mà bố em mua về lại có bốn cái ghê và một cái bàn. Cái ghế mà em thích nhất thì nó có độ dài nhất được đặt ngang ra dựa vào tường nhà em. Lúc này khi nhìn nó như một ông hoàng có uy quyền trong nhà với dáng hình to lớn và bộ áo vàng hoành tráng sang trọng ấy như thật là nổi bật lên biết bao nhiêu. Còn nữa, đó chính là hai chiếc ghế đơn thì nó lại như khiêm tốn, nhỏ nhắn hơn và vuông vắn hơn nó không dài lắm, không phải là một hình chữ nhật nhưng cũng có thể dành cho hai người ngồi vào đó mà thật là thoải mái biết bao. Thật sự bộ bàn ghế với những chiếc ghế rất đẹp. Thêm vào dó không thể không nhắc đến chính là một chiếc ghế nhỏ nữa, những chiếc ghế này dường như không tựa mà chỉ đơn giản là ghế ngồi bình thường thôi nhưng phần dưới vẫn được khắc những nét chạm trổ như những chiếc ghế to khác mà thôi. Tất cả mọi thứ đều thật là hài hòa biết bao nhiêu. Có thể nhìn một cách tổng thể đó chính là có một chiếc bàn ở giữa, hình chữ nhật cao hơn so với ghế ngồi một chút trong nó thật đẹp làm sao.