+ Lo lắng, hốt hoảng khi thấy Bác vẫn ngồi đó canh giấc ngủ cho các chiến sĩ -> tấm lòng cao cả của Bác.
Bài thơ không kể lần thứ hai mà từ lần thứ nhất chuyển luôn sang lần 3; nhằm thể hiện một điều là trong cái đêm mưa lạnh đó, anh đội viên đã nhiều lần tỉnh giấc và lần nào cũng thấy Bác không ngủ. Số 3 là từ chỉ số nhiều, thể hiện rõ sự biến đổi tâm trạng của anh đội viên trước vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
→ Bằng nghệ thuật so sánh, kết hợp miêu tả và kể , tác giả đã cho anh đội viên thay lời muốn nói thể hiện lòng biết ơn và niềm tự hào khi được nhận tình yêu thương và sự chăm sóc từ vị đáng quý của cả dân tộc Việt Nam.