"Tết Trung thu em rước đèn đi chơi,
Em rước đèn đi khắp phố phường..."
Tiếng hát rộn rã của các bạn hàng xóm vang lên làm tôi cũng nôn nao theo khi biết Tết Trung thu đã đến. Những đứa trẻ như tôi cả năm mong đến ngày hội trăng rằm này nhất, vì được tụ tập cùng nhau hát vang, phá cỗ. Đối với tôi mà nói, không đâu đẹp bằng ánh trăng đêm rằm tháng tám sáng tỏ ở quê hương. Năm nay, tôi lại được đón Trung thu tại quê nhà cũng lũ bạn thân.
Trước lúc có thể thấy ánh trăng tròn hiện rõ trên bầu trời đêm, bọn trẻ làng tôi đã nô nức rủ nhau tụ họp thành đoàn vui hát. Đứa nào đứa nấy không giấu được nét phấn khích trên gương mặt. Chẳng mấy chốc đã tập hợp thành hai mươi mấy bạn. Có đứa chọn cho mình chiếc lồng đèn ông sao quen thuộc, có đứa lại cầm lồng đèn điện trông thật hiện đại, lại có đứa đội những mặt nạ hình thù ngộ nghĩnh. Mấy đứa con gái xóm tôi hôm nay đáng yêu đến lạ, vì ai cũng xúng xính đầm váy màu đỏ rực rỡ. Mọi người không ngừng reo hò rôm rả đợi cùng nhau phá cỗ.
Đêm hội trăng rằm - đúng như tên gọi của nó, đợi khi trăng lên đỉnh đầu, mọi hoạt động thú vị nhất sẽ bắt đầu. Cuối cùng thì cũng tới thời khắc đó, ánh trăng tròn ló diện. Dù không phải lần đầu tiên được nhìn ngắm ánh trăng rằm nhưng mỗi lần nhìn thấy nó tôi vẫn không thể nào không trầm trồ. Ánh trắng vàng đẹp như màu chiếc bánh rán chiên vàng giòn, nó tròn vành như thể người ta vẽ từ khuôn mà ra. Không những thế, ánh sáng trăng sáng rực cả bầu trời đêm, ánh sáng trải khắp nơi, đậu trên sàn nhà, đậu trên tóc mấy bạn gái, đậu trên nụ cười hiền của mẹ nhìn lũ con nít chúng tôi nô đùa. Có lẽ đây là thứ ánh sáng yên bình nhất trong cuộc đời tôi, ánh sáng từ vầng trăng quê hương.
Mọi người bắt đầu hòa vào niềm vui trăng rằm. Bọn trẻ chúng tôi được người lớn thắp đèn cầy bỏ vào lồng đèn. Tôi cầm trên tay chiếc đèn lồng hình chú thỏ cười vui sướng. Chúng tôi thi nhau xem đèn của đứa nào đẹp hơn, cháy sáng hơn. Sau đó lại cùng nhau hát bài ca "Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh...". Cuối cùng cả đám cũng thống nhất đèn của bé Thu là đẹp nhất. Chiếc đèn lồng hình bươm bướm của Thu nhìn như một con bướm thật bay trong trời đêm, những sợi dây nhỏ có kim tuyến trông thật thích mắt. Ánh trăng lúc này vẫn không ngừng soi sáng cho chúng tôi vui chơi.
Cuối cùng thì khoảnh khắc được trông đợi nhất cũng đã tới. Mâm cỗ được các cô chú trong xóm đem lên cho lũ trẻ chúng tôi chia nhau ăn mừng. Mọi người thích thú bóc quà bánh cùng trái cây ăn cùng nhau. Rõ ràng cũng chỉ là thứ quà bánh hàng ngày chúng tôi được ăn, nhưng cảm giác được ăn cùng nhau vào đêm trăng rằm lại phấn khởi hơn bao giờ hết. Bởi lẽ đó mà tiếng cười đùa giòn tan của chúng tôi vang lên không ngớt.
Trăng cũng dần vơi sáng, mẹ chúng tôi gọi về để chuẩn bị đi ngủ. Mọi người hẹn nhau năm sau lại vui hơn thế nữa rồi chào tạm biệt nhau ra về. Đêm Trung thu đem lại cho tôi biết bao niềm vui, đó là mảnh ghép đẹp nhất trong năm tháng tuổi thơ của tôi mà sau này lớn lên tôi sẽ mãi ghi nhớ. Tôi mong rằng ở khắp mọi miền đất nước Việt Nam ta, trẻ em nào cũng sẽ có được một đêm hội trăng rằm thật vui và ý nghĩa như tôi đã có được.