Từ xưa đến nay, “tôn sư trọng đạo” luôn là phẩm chất đạo đức luôn coi trọng nhằm đền đáp công lao của những người thầy thầm lặng truyền đạt kiến thức, giáo dục con người. Người xưa thường dạy: “Nhất tự vi sư bán tự vi sư”, tức là một chữ là thầy nửa chữ cũng mang ơn người thầy. Ta thấy rằng, vai trò của người thầy sớm được ghi nhận trong xã hội. Sinh thời, thủ tướng Phạm Đồng từng nói: “ Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Khác với các nghề khác, sản phẩm của giáo dục và công lao của người thầy chính là tạo ra con người. Bên cạnh đó, kho tàng ca dao tục ngữ Việt Nam cũng có nhiều câu nói về công lao của người thầy, chẳng hạn:
“ Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”
(Ca dao)
Hay
“ Không thầy đố mày làm nên”
(Tục ngữ)
Tôn sư trọng không chỉ là phẩm chất đạo đức mà còn là truyền thống văn hóa tốt đẹp của dân tộc. Xuất phát từ vai trò của giáo dục, Nhà nước ta luôn xác định giáo dục và đào tạo là quốc sách hàng đầu của Việt Nam. Vì vậy, Nhà nước có nhiều chính sách phát triển đối với lĩnh vực giáo dục nhằm tạo ra một thế hệ mới có hàm lượng tri thức cao. Không chỉ vậy, Nhà nước còn xác định ngày 20/11 hàng năm là ngày hội lớn của toàn dân để tôn vinh các nhà giáo Việt Nam.
Là một truyền thống đạo đức và văn hóa và tốt đẹp của dân tộc, tôn sư trọng đạo có ý nghĩa giúp con người sống có nhân nghĩa, thủy chung. Đồng thời, coi trọng đạo lý làm người con giúp con người có khả năng tiến xa hơn trong học tập, gặt hái được những thành công lớn trong sự nghiệp.
Như vậy, rèn luyện đạo đức tôn sư trọng đạo có ý nghĩa lớn để hoàn thiện bản thân. Đây cũng chính là cơ sở quan trọng để con người đạt được những thành công trong cuộc sống.