trẻ cướp tranh trong bài ca nhà tranh bị gió thu phá chứ
Khi ra đi là một chàng trai trẻ với những ước mơ, những hoài bão còn khi trở lại đã là một ông lão. Sau năm mươi năm phiêu bạt nay trở về với một tình yêu quê hương tha thiết.
Giờ đây, nhà thơ đã là một ông lão tóc đã bạc, người đã già đi nhưng giọng nói của quê hương không thể thay đổi, đó là tiếng mẹ đẻ mơi chôn rau cắt rốn vẫn đậm đà, sâu nặng thắm thiết dù cho quê hương, con người có thay đổi.
Trẻ con nhìn lạ không chào mà cười hỏi khách từ đâu tới làng. Nhà thơ không hề trách những đứa trẻ ấy. Tâm trạng buồn bã, sâu lắng của nhà thơ.