Trong bài thơ đề tặng con gái, nhà thơ Chế Lan Viên có viết:
Ta cúi xuống đất.
Hí hửng nhặt tìm từng cái kim rơi vụn vặt
Mà để lồng lộng trên cao
Những mùa trái, rùa chim bay mất
Những mùa yêu, mùa hạnh phúc bay vèo...
(Tu hú có cần đâu)
Còn cây bút trẻ Thụy Thảo lại cho rằng: Ta mong với trời xanh và biển rộng mà quên răng hoa từ đất mà ra. (Với tuổi)
Hãy bày tỏ suy nghĩ của mình về thông điệp được nhắn gửi ở trên.