Anh trai của em hơn em bốn tuổi, năm nay anh đang học lớp 9. Lượng kiến thức nhiều lại bị áp lực về kỳ thi vào trường cấp ba sắp tới khiến anh lúc nào cũng bù đầu vào trong sách vở. Nhìn anh học, em thấy dáng anh thật nhỏ nhắn, đầu anh hơi ngả về phía trước một chút. Nước da anh trắng hồng phản chiếu ánh điện trông càng sáng hơn.Đôi mắt đen láy của anh lướt trên từng dòng chữ. Anh đọc khe khẽ bài học, miệng lẩm nhẩm, em không nghe rõ. Nhìn đôi mắt không chớp của anh em đoán chắc anh đang tập trung để nhớ bài. Thỉnh thoảng, ánh mắt anh nheo lại, hai hàng lông mày như muốn chạm vào nhau chắc anh đang gặp phải bài toán khó mà chưa có cách giải. Nhưng chỉ một lúc sau em đã thấy anh mỉm cười để lộ ra hai hàm răng trắng có lẽ anh đã có cách giải rồi. Anh khẽ cúi người, tay phải cầm bút, tay trái đặt ngay ngắn trên bàn. Anh bắt đầu viết. Những nét chữ của anh rất đẹp , tròn trịa và sạch sẽ. Thoáng cái anh đã giải xong bài tập. Nhìn vào cuốn tập em thấy rất ngưỡng mộ anh. Anh trình bày bài tập rất khoa học, logic và đẹp mắt. Những con chữ màu đen như đang nhảy múa trên trang giấy vậy. Anh soát lại bài một lần rồi gập vở môn đó lại và chuyển sang học môn khác.Anh em là một người rất cẩn thận. Học cái gì cũng phải nắm thật chắc được nội dung tính chất của bài học, xong xuôi mới chuyển sang môn khác. Chẳng thế mà 9 năm liền anh luôn được học sinh giỏi. Anh em thường học tới tận nửa đêm. Khi mà em đã díp cả mắt và muốn đi ngủ thì anh vẫn ngồi ngay ngắn trước bàn học. Mắt chăm chú nhìn vào quyển sách, Tay cầm bút và viết ra giấy những ý cần nhớ. Nhìn anh chăm chú học không để ý tới thời gian em vô cùng khâm phục sự tập trung của anh. Có những lúc mệt, anh chỉ khẽ đứng dạy vươn vai, vận động lại cơ thể cho đỡ mỏi rồi lại tiếp tục ngồi vào bàn học.Anh em luôn là tấm gương sáng trong học tập để em noi theo. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập để có thể noi gương anh, một người con ngoan, một học sinh giỏi và một người anh mẫu mực