Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
0 phiếu
565 lượt xem
trong Ngữ văn lớp 7 bởi
đã sửa bởi GiaNgoc54
Viết bài văn biểu cảm về người bố đã khuất

2 Trả lời

0 phiếu
bởi phuphuphu Cử nhân (1.7k điểm)
Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.

Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.

Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình.

Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.

Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.

Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.

Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?

Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.

Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.

 

Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng…

Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.

Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi.

Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật.

Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.

Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, *****, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa.

Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.

Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
0 phiếu
bởi thanhtrong ● Ban Quản Trị Thạc sĩ (6.2k điểm)
Thấm thoắt, Cha Tôi đã ra đi được sáu tháng. Nỗi nhớ thương Cha cũng phần nào nguôi ngoai một chút. Bởi mình nghĩ nếu người sống cứ đau buồn mãi thì người chết sao yên lòng nhắm mắt.
 

Hôm rồi tết thanh minh, đi viếng mộ cha. Nhìn bức di ảnh lại không sao cầm được nước mắt. Người là Cha sinh ra mình và nuôi mình khôn lớn. Gắn bó suốt từ khi lọt lòng Mẹ đến lúc trưởng thành ở riêng. Cha vẫn chăm lo cho các con. Đến khi có vợ lại lo cho gia đình riêng của mình chả làm được điều gì ra hồn báo hiếu cho Cha Mẹ. Lúc Cha bệnh, đi chăm sóc được vài hôm ở bệnh viện cứ tưởng đã làm được những điều ghê gớm vĩ đại lắm.
Nhớ hồi mới sinh đứa con đầu lòng, mình đang làm may ở trong một ki ốt ở chợ. Công việc rất bận rộn, sáng nào không Bố thì Mẹ lặn lội từ năm giờ sáng, đạp xe ra trông cháu. Có hôm trời rét cắt ruột, sương sa trắng đường. Cũng không một lời oán thán. Cõng cháu đi khắp nơi mặt mũi nẻ nứt toác, trông rất tội... Giờ cháu đã học xong đại học vừa đi làm thì ông khuất núi...
Hồi năm 2001 Mình mua được nhà ở mặt phố. Bố mừng lắm, hàng ngày ra chơi. Thấy vợ chồng Tôi nhiều việc, Ông cụ bảo :
-Các con bận quá để Bố Mẹ nấu cơm giặt quần áo giúp.

Tôi bảo:
- Bố già rồi nghỉ ngơi ai lại đi làm việc đó, có vợ con làm rồi.

Ông bảo :
- BỐ vẫn khỏe hàng ngày có làm gì đâu. Thấy các con bận quá muốn giúp.

Tôi không đồng ý thế là Bố Tôi giận bảo :
-Tôi già rồi làm đầy tớ cho Anh chị chả xong.

Từ hôm đó Bố Tôi giận không ra. Sau Tôi phải đồng ý cho Ông làm điều đó. Thế là hàng ngày hai Ông bà nấu cơm, nấu nước đem ra cho vợ Chồng Tôi rồi lại lấy quần áo về giặt.

Những buổi trưa mùa đông giá rét được ăn cơm Bố Mẹ nấu thật ngon. Có hôm trời mưa tầm tã, Ông cụ chỉ mặc quần đùi, khoác áo mưa đem cơm cho Tôi. Cơm nấu nguyên một nồi riêng đem ra cho nóng. Tình cha thật cảm động và ấm áp.

Cha Tôi là bác sĩ cũng coi như là một trí thức. Phong cách sống của Ông cũng thật là trí thức. Các con tức là chúng Tôi không ai có được. Ông không bao giờ nói tục dù chỉ là một câu. Không bao giờ uống rượu dù chỉ một chén nhỏ. Không bao giờ mắng chửi hay đánh vợ dù chỉ là một lần. Ông nói mình theo chủ nghĩa phương Tây nên tôn trọng phụ nữ vì vậy không đánh chửi phụ nữ.

Trong gia đình Ông không bao giờ phân biệt việc gì. Bất kể nấu cơm hay giặt quần áo Ông đều làm mà không hề quản ngại.

Có lần đứa con gái của Tôi hư, Tôi giận quá không kìm chế được tát cháu một cái. Bố Tôi biết chuyện (lúc đó Ông đã chuyển về Vĩnh Yên)

Ông viết một bức thư nội dung nói là :"Anh chị không được đánh cháu Tôi, nếu không nuôi được thì để Tôi nuôi"
Ông đạp xe hơn hai chục cây số lên đưa Tôi bức thư rồi về ngay không thèm uống một cốc nước. Nét mặt Bố rất tức giận. Từ đó mỗi lần dù tức đến mấy cũng không bao giờ đánh con nữa.

TÔI có thằng cháu con Anh trai sinh năm 1981. Lúc Nó ra đời vào thời kỳ khó khăn ăn chả có đủ. Bố Tôi phải xé cái áo blu cũ để làm tã lót cho Nó. Khi Nó được mười tháng, Mẹ Nó đi làm ở nông trường Tam Đảo, Bố Nó đi bộ đội, phải để nhà cho Ông bà nuôi. Xa mẹ, Nó khát sữa khóc cả đêm Ông bà thức cả đêm để dỗ dành. Bà thì phải cho cháu bú cho nó đỡ nhớ Mẹ. Về sau Bố Mẹ Tôi nuôi Nó đến lúc học hết cấp hai mới về ở với Bố Mẹ. Cũng vì vậy Nó mến Ông bà hơn cả Bố Mẹ Nó.

Hôm tiết thanh minh đứa con gái về, hai Bố con đi viếng mộ Ông. Bố con nhắc lại chuyện ngày xưa mà lại nhớ thương Ông quá. không cầm nổi nước mắt. Cha đã đi xa mãi vào cõi hư vô xa tít nhưng mãi mãi hình ảnh của Cha chẳng bao giờ phai nhạt trong tim

Các câu hỏi liên quan

0 phiếu
2 câu trả lời 84 lượt xem
đã hỏi 4 tháng 3, 2022 trong Công nghệ lớp 8 bởi vxh2k9850 Phó giáo sư (35.9k điểm)
  • vxh2k9850
0 phiếu
2 câu trả lời 67 lượt xem
đã hỏi 1 tháng 6, 2021 trong Lịch sử lớp 6 bởi SayoHikawa Cử nhân (2.1k điểm)
0 phiếu
1 trả lời 293 lượt xem
Viết một đoạn văn (khoảng 5 - 7 dòng) phát biểu cảm nghĩ của em về bài thơ: “Những điều bố yêu”. 
đã hỏi 12 tháng 8, 2022 trong Ngữ văn lớp 6 bởi botrf22501 Học sinh (299 điểm)
0 phiếu
2 câu trả lời 1.1k lượt xem
Mk cần bài văn tự mọi người làm nha. Mk ko lấy văn trên mạng hay văn văn tham khảo đâu nhé!  Thanks m.n nhiều
đã hỏi 6 tháng 1, 2017 trong Ngữ văn lớp 8 bởi Phương Minh Nguyễn Học sinh (230 điểm)
0 phiếu
8 câu trả lời 4.7k lượt xem
Nêu những tấm gương tiêu biểu về lòng yêu nước bất khuất trong cuộc kháng chiến chống Mông Nguyên  
đã hỏi 15 tháng 12, 2016 trong Lịch sử lớp 6 bởi builevy2004 Học sinh (137 điểm)
+1 thích
3 câu trả lời 2.6k lượt xem
Làm ơn trả lời nhanh, mai tôi kiểm tra rồi.
đã hỏi 22 tháng 1, 2018 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Đinh Nhật Hạnh Nguyên
+2 phiếu
1 trả lời 884 lượt xem
1 bài văn biểu cảm về người thân trong gia đình ( ngắn thôi) ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
đã hỏi 1 tháng 12, 2017 trong Ngữ văn lớp 7 bởi Alan Walker Tiến sĩ (18.0k điểm)
0 phiếu
2 câu trả lời 899 lượt xem
Viết bài văn biểu cảm về người thân Giúp mik ik 
đã hỏi 23 tháng 12, 2016 trong Ngữ văn lớp 7 bởi ❀ღ๖ۣۜBé๖ۣۜSan๖ۣۜHôღ❀ Cử nhân (2.4k điểm)
  1. monmon70023220

    560 Điểm

  2. Darling_274

    74 Điểm

  3. minhquanhhqt160

    73 Điểm

  4. 333cuchillthoi302

    37 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...