Câu nói của thầy Ha-men: "Khi một dân tộc rơi vào vòng nô lệ chừng nào họ vẫn giữ vững tiếng nói của mình thì chẳng khác gì nắm được chìa khóa của chốn lao tù" quả thật đúng đắn. Câu nói này khẳng định giá trị to lớn của tiếng nói dân tộc. Còn giữ vững được tiếng nói là còn phương tiện để đấu tranh giành lại độc lập tự do, thoát khỏi vòng nô lệ. Nó thể hiện sức sống mãnh liệt và bản lĩnh của dân tộc đó. Từ đó, chúng ta cần giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt. Cho dù chúng ta đang hội nhập với thế giới nên ngôn ngữ cũng trở nên đa dạng, nhưng chúng ta cần phải bảo vệ tiếng nói của mình. Như Bác Hồ đã từng nói: "Tiếng nói là thứ của cải vô cùng lâu đời và vô cùng quý báu của dân tộc. Chúng ta phải giữ gìn nó, quý trọng nó, làm cho nó phổ biến ngày càng rộng khắp. Của mình có mà không dùng, lại đi mượn của nước ngoài, đó chẳng phải là đầu óc quen ý lại hay sao?"