Ai đó từng nói rằng hoa loa kèn chính là biểu trưng cho thanh khiết, tao nhã của Hà Nội thân thương và được mệnh danh là “hoa của người Hà Nội”. Quả đúng, nắng tháng tư, mùa hoa loa kèn lại về.
Bén duyên nơi đất trời Đà Lạt rồi nhanh chóng hòa mình nhập hồn đất Bắc. Mỗi ngày, đóa hoa ấy lại đặt chân đến một miền đất lạ, để rồi đem lòng yêu hai chữ “ Hà Nôi và trở thành một “mối si tình” của trái tim Hà Nội. Ở Đà Lạt chúng được ưu ái với cái tên Ly và còn được gọi là hoa huệ tây hay bách hợp.
Làm say đắm lòng người bởi sự thuần khiết, nền nã nhưng cũng không kém phần sang trọng. Chúng có nhiều màu sắc như vàng, cam, đỏ, trắng nhưng phổ biến nhất là những bông hoa trắng muốt. Khi còn non từng nụ hoa chúm chím, hòa giữa xanh của trời, trắng của mây như những búp măng còn e lệ mà giấu mình. Phải chăng nụ hoa đang ươm mình để sớm mai sẽ bừng lên trong nắng. Khi nở từng cánh hoa trắng muốt, xòe đều đặn. Mỗi cánh hoa khi vừa áp má đều man mát, mịn màng và phảng phất hương thơm ngọt ngào, quyến rũ. Nhụy hoa vàng tươi, thu mình trong từng cánh trắng như thể còn xấu hổ với thế giới ngoài kia. Từng lá xanh xanh, cứng cáp mọc đối nhau trên từng cành. Mỗi chiếc lá điểm xuyết càng tôn lên sắc màu tinh khôi của đóa hoa trắng muốt.
Được biết đến như nàng thơ của đất Hà Thành, hoa loa kèn còn mang ý nghĩa của sum vầy, hạnh phúc. Bao giờ cũng thế, mỗi mùa hoa trở lại là một mùa nhớ thương ùa về. Những cánh hoa mỏng manh chỉ nở vào một mùa – mùa nhớ càng khiến trái tim thương nhớ những mối tình. Mỗi cánh hoa trắng tinh khôi là minh chứng rõ ràng nhất cho thuần khiết, sáng trong. Chúng tựa như trái tim Hà Nội, con người Hà Nội vừa cao quý, sang trọng lại rất đỗi nhiệt thành, mến mộ.
Không nồng nàn như hoa sữa, không kiêu kỳ như bông hồng, không chói chang như những đóa hướng dương, hoa loa kèn chọn cho mình tấm áo trắng nhẹ nhàng, thuần khiết mà đầy nhớ nhớ thương thương. Tôi yêu hơn cả đóa hoa đầy thuần khiết ấy, mong manh mà tinh tế, giản dị mà cũng đầy kiêu kì.