Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
+1 thích
103 lượt xem
trong Ngữ văn lớp 6 bởi votiendat123 Học sinh (177 điểm)
đã đóng

2 Trả lời

+1 thích
bởi ༻✰ღ Arya "Arry" Stark ღ✰༻ Tiến sĩ (13.3k điểm)

Mẹ! Tiếng gọi quá đỗi kính yêu và ngọt ngào. Bởi bên mẹ, tôi nhận được biết bao sự dạy dỗ,chăm sóc yêu thương, …Và, rồi trong thâm tâm tôi cứ ngỡ: tôi sẽ chẳng bao giờ làm cho mẹ buồn phiền, sẽ chẳng bao giờ tôi sai phạm điều gì, thế nhưng, tôi cũng đã có lỗi với mẹ,làm mẹ ưu phiền và biết bao lo lắng trong một lần tôi mắc lỗi đã quên lời mẹ dạy.

          Lần đó tôi được điểm 5 môn Lý. Hình như cô giáo đã trao đổi với mẹ. Bởi vì đến trưa, vừa đi học về, tôi đã thấy mẹ đợi sẵn ở nhà với nét mặt vừa buồn vừa giận. Biết có chuyện, tôi len lén ôm cặp sách định lẻn vào phòng, nhưng mẹ đã gọi lại. Tôi sợ hãi nghĩ thế nào mẹ cũng quát mắng và đánh cho một trận. Nhưng không, mẹ không đánh cũng chẳng nói to, chỉ nhẹ nhàng hỏi chuyện học của tôi ở lớp. Tôi thở phào đoán mẹ chưa biết chuyện nên yên tâm nói dối một cách trơn tru. Khi mẹ hỏi về bài kiểm tra lý, tôi nói: “Mẹ hỏi làm gì? Con làm được hết. Với lại cô giáo chưa trả bài mẹ ạ!” (Nói dối vậy thôi, chứ thật ra điểm 5 Lý to tướng đang nằm chềnh ềnh trong cặp sách tôi rồi). Khi mẹ yêu cầu tôi đưa bài vở của mình cho mẹ xem, bí quá, tôi gắt lên: “Mẹ xem làm gì? Con có giấu mẹ gì đâu mà mẹ phải kiểm tra”.Đang cầm chiếc cặp của tôi trên tay, mẹ sững lại. Trong đôi mắt mẹ thoáng một chút ngỡ ngàng, một chút bực bội, một chút thất vọng và cả đau đớn nữa. Cái cặp rơi xuống, đổ tung ra. Bài kiểm tra Lý rơi ra ngoài nằm phơi giữa sàn nhà. Tôi đứng sững, không còn chối cãi vào đâu được. Mặt mẹ sầm lại, mẹ nhìn tôi nghiêm khắc như muốn nói: “Nhím! Con hư quá, đã học kém mà lại còn nói dối ư?” Rồi mẹ buồn bã, thẫn thờ đi vào bếp.

Buổi trưa hôm ấy trôi qua thật nặng nề. Bố tôi đi làm xa nhà nên ngôi nhà chỉ còn hai mẹ con. Mẹ lặng lẽ chuẩn bị bữa trưa một mình, không cần tôi giúp như mọi ngày. Rón rén đứng ở cửa bếp nhìn vào, tôi thấy rõ nỗi buồn phiền hiện trên gương mặt mẹ. Đôi tay mẹ làm nhưng ánh mắt nhìn buồn bã xa xăm. Thường ngày mẹ rất hay cười và nói chuyện với tôi tôi, thế mà hôm nay mẹ chẳng nói cười gì cả. Hình như mẹ đang lén tiếng thở dài. Lén nhìn mẹ buồn một nỗi buồn như không chịu nổi của mẹ, làm đấy rồi lại dừng lại như nhìn sâu vào không gian rồi lại nhắm mắt lắc đầu buồn bã.. Tôi muốn nói với mẹ: “ Mẹ hãy đánh con đi con là đứa con hư đốn mà, mẹ đừng thế đi mẹ”. Nhưng tôi lại không sao nói được. Ôi làm sao , làm sao bây giờ? Tôi muốn chạy tới ôm mẹ mà khóc òa lên vì hối hận nhưng không hiểu sao tôi lại không đủ can đảm để làm như vậy.

            Tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn quan tâm chăm sóc tôi chu đáo. Mẹ giục tôi ăn cơm, nhắc tôi ngủ trưa để có sức học chiều. Mẹ càng quan tâm, tôi càng xót xa ân hận. Còn mẹ, chưa kịp nghỉ ngơi đã lại vội vã đến trường làm việc. Ánh nắng vàng vẫn nhảy nhót ngoài sân nhưng tôi chẳng thấy vui chút nào. Ánh mắt thất vọng, giọng nói buồn rầu của mẹ cứ ám ảnh mãi tâm trí tôi. Tôi biết, mẹ buồn vì sự sa sút trong học tập của tôi thì ít mà mẹ buồn vì thái độ ngang ngạnh nói dối của tôi thì nhiều. Tôi thấy mình quả là một đứa trẻ hư. Tôi chỉ muốn oà khóc cho vơi đi phần nào nỗi ân hận đang giày vò trong lòng mình.

Buổi tối hôm ấy, mẹ đi ngủ sớm, mặt quay vào vách tường, lặng lẽ. Ngập ngừng mãi nơi cửa buồng, tôi mới dám len lén bước vào, ghé xuống nằm bên cạnh mẹ, không nhúc nhích. Nhắm mắt vờ ngủ, tôi biết mẹ đang rất buồn. “Con xin lỗi mẹ, mẹ ơi!”. Tôi thầm kêu lên trong lòng như vậy. Nước mắt đầm đìa tràn trên má, rơi xuống gối. Tôi thèm được mẹ vuốt ve mái tóc. Tôi thèm được mẹ ôm vào lòng... Bỗng tôi cảm thấy hơi ấm của mẹ thật gần.

Rồi bàn tay gầy gò của mẹ áp vào má tôi, lau những giọt nước mắt cho tôi. Mẹ ôm tôi vào lòng thì thầm: “Ôi, con gái yêu của mẹ! Con ngủ mê rồi đây này!”. Chao ôi! Buồn lòng như vậy mà mẹ vẫn thương tôi vô cùng. Mẹ không hề giận tôi nữa ư? Mẹ đã tha thứ cho tôi rồi ư? Tôi nằm im không nhúc nhích, cứ sợ rằng đó chỉ là giấc mơ.

Thời gian cứ trôi đi, tôi dần khôn lớn. Nhưng tôi biết rằng hình ảnh mẹ trong cái lần tôi phạm lỗi ấy sẽ đi theo tôi suốt đời, sẽ nhắc nhở tôi sống tốt hơn, sống đẹp hơn. Nhất định như vậy, mẹ ạ!

0 phiếu
bởi minhanh_19112004 Tiến sĩ (13.4k điểm)

“Vì con là con ba, con của ba rất ngoan

Vì con là con mẹ, con của mẹ rất hiền…”

            Tôi thuộc bài hát này từ hồi đi học mẫu giáo. Nhưng tôi chưa hẳn là đứa con ngoan hiền của mẹ. Bởi cái tính hiếu động, nghịch ngợm của mình mà nhiều lúc tôi đã khiến mẹ buồn. Có một lần, mặc dù đã hơn một năm trôi qua, song mỗi khi nghĩ lại tôi vẫn hình dung thật rõ hình ảnh mẹ lúc ấy.

            Lần đó tôi được điểm 4 môn toán. Hình như cô giáo đã trao đổi với mẹ. Bởi đến trưa, vừa đi học về, tôi đã thấy mẹ đợi sẵn ở nhà với nét mặt vừa buồn vừa giận. Biết có chuyện, tôi len lén ôm cặp sách định lẻn lên gác, nhưng mẹ đã gọi lại. Tôi sợ hãi nghĩ thế nào mẹ cũng quát mắng và đánh cho một trận. Nhưng không, mẹ không đánh cũng chẳng nói to, chỉ nhẹ nhàng hỏi chuyện học của tôi ở lớp. Tôi thở phào đoán mẹ chưa biết chuyện nên yên tâm nói dối một cách trơn tru. Khi mẹ hỏi về bài kiểm tra toán, tôi nói: “Mẹ hỏi làm gì? Con làm được tất. Với lại cô giáo chưa trả bài mẹ ạ!” (Nói dối vậy thôi, chứ thật ra điểm 4 toán to tướng đang nằm chềnh ềnh trong cặp sách tôi rồi). Đang cầm chiếc cặp của tôi trên tay, mẹ sững lại. Trong đôi mắt mẹ thoáng một chút ngỡ ngàng, một chút bực bội, một chút thất vọng và cả đau đớn nữa. Cái cặp rơi xuống, xổ tung ra. Bài kiểm tra toán rơi ra ngoài nằm phơi giữa sàn nhà. Tôi thuỗn mặt, không còn chối cãi vào đâu được. Mặt mẹ sầm lại, mẹ nhìn tôi nghiêm khắc như muốn nói: “Lâm! Con hư quá, đã học kém mà lại còn nói dối ư?”… Rồi mẹ buồn bã, thẫn thờ đi vào bếp.

            Buổi trưa hôm ấy trôi qua thật nặng nề. Bố tôi ở lại cơ quan còn anh trai thì đi công tác, chỉ còn tôi và mẹ trong căn nhà rộng thênh thang. Mẹ lặng lẽ chuẩn bị bữa trưa một mình, không cần tôi giúp như mọi ngày. Rón rén đứng ở cửa bếp nhìn vào, tôi thấy rõ nỗi buồn phiền hiện trên gương mặt mẹ. Đôi tay mẹ làm nhưng ánh mắt nhìn buồn bã xa xăm. Thường ngày mẹ rất hay cười và nói chuyện với tôi tôi, thế mà hôm nay mẹ chẳng nói cười gì cả. Hình như mẹ đang lén tiếng thở dài. Trên khuôn mặt hiền từ của mẹ đã có nhiều nếp nhăn nơi khoé mắt. Mấy sợi gân xanh nổi trên vầng trán rộng, đôi môi mẹ không còn tươi thắm như trước… Có phải vì tôi mà mẹ già trước tuổi hay không?

            Tuy rất buồn, nhưng mẹ vẫn quan tâm chăm sóc tôi chu đáo. Mẹ giục tôi ăn cơm, nhắc tôi ngủ trưa để có sức học chiều. Mẹ càng quan tâm, tôi càng xót xa ân hận. Còn mẹ, chưa kịp nghỉ ngơi đã lại vội vã đến trường làm việc. Ánh nắng vàng vẫn nhảy nhót ngoài sân nhưng tôi chẳng thấy vui chút nào. Ánh mắt thất vọng, giọng nói buồn rầu của mẹ cứ ám ảnh mãi tâm trí tôi. Tôi biết, mẹ buồn vì sự sa sút trong học tập của tôi thì ít mà mẹ đau đớn vì thái độ ngang ngạnh nói dối của tôi thì nhiều. Tôi thấy mình quả là một đứa trẻ hư. Tôi chỉ muốn oà khóc cho vơi đi phần nào nỗi ân hận đang giày vò trong lòng mình.

Các câu hỏi liên quan

0 phiếu
1 trả lời 155 lượt xem
Hãy viết một đoạn văn ngắn thể hiện tầm quan trọng của chữ quốc ngữ đố với độc lập dân tộc.
đã hỏi 24 tháng 4, 2020 trong Ngữ văn lớp 6 bởi hanhvscn5s643 Học sinh (81 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 570 lượt xem
hãy đặt 5 câu có phép ẩn dụ trong SGK
đã hỏi 1 tháng 2, 2018 trong Ngữ văn lớp 6 bởi Lê Đức Hiếu
0 phiếu
2 câu trả lời 731 lượt xem
1. Bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" kể lại câu chuyện gì ?  2. Hãy kể tóm tắt diễn biến câu chuyện đó. ( Ko copy mạng, viết theo ý hiểu ).  
đã hỏi 19 tháng 2, 2017 trong Ngữ văn lớp 6 bởi Dalia Mộc Ly Tiến sĩ (13.6k điểm)
+1 thích
1 trả lời 419 lượt xem
Đọc sách trong 3 ngày. Ngày 1 đọc 1/3 số trang, ngày 2 đọc 5/8 số trang còn lại. Ngày thứ 3 đọc nốt 90 trang. Tính số trang của cuốn sách
đã hỏi 15 tháng 8, 2017 trong Toán lớp 7 bởi shinichi
0 phiếu
3 câu trả lời 142 lượt xem
Tìm khối lượng riêng của chì nặng 120 kg, thể tích bằng 3 mét khối
đã hỏi 11 tháng 5, 2017 trong Vật lý lớp 6 bởi Huy102662 Học sinh (121 điểm)
0 phiếu
4 câu trả lời 169 lượt xem
a) Tìm khối lượng của 1 chồng sách có trọng lượng 50N b) Khối đá khối lượng 100 kg có trọng lượng là bao nhiêu? 
đã hỏi 11 tháng 5, 2017 trong Vật lý lớp 6 bởi Huy102662 Học sinh (121 điểm)
0 phiếu
1 trả lời 264 lượt xem
0 phiếu
1 trả lời 72 lượt xem
Tại sao khi bón lót cần bón phân hữu cơ trộn lẫn với 1 phần phân hóa học?
đã hỏi 27 tháng 11, 2021 trong Công nghệ lớp 7 bởi Abc
0 phiếu
0 câu trả lời 261 lượt xem
0 phiếu
2 câu trả lời 386 lượt xem
5. Tại sao ban đêm, không bật đèn, ta không nhìn thấy các vật như bàn ghế, sách vở trong phòng có cửa gỗ đóng kín? A. Vì không có ánh sáng từ các vật đó truyền vào mắt ta. B. Vì có ánh sáng từ các vật đó truyền vào mắt ta. C. Vì các vật đó không tự phát ra ánh sáng. D. Vì các vật đó tự phát ra ánh sáng nhưng không truyền vào mắt ta.
đã hỏi 7 tháng 11, 2021 trong Vật lý lớp 7 bởi Khang1000 Tiến sĩ (29.7k điểm)

HOT 1 giờ qua

  1. phamngoctienpy1987844

    50628 Điểm

  2. vxh2k9850

    35940 Điểm

  3. Khang1000

    29693 Điểm

  4. Tí Vua Đệ Nhất

    28073 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...