Chào mừng bạn đến với Selfomy Hỏi Đáp, hãy Hỏi bài tập hoặc Tham gia ngay
0 phiếu
281 lượt xem
trong Ngữ văn lớp 6 bởi GENOS Thạc sĩ (5.8k điểm)

3 Trả lời

+2 phiếu
bởi quin Cử nhân (3.6k điểm)
được bầu chọn là câu hỏi hay nhất bởi GENOS
 
Hay nhất
Có hai anh em sống trong 1 ngôi nhà nhỏ. Người anh thấy em mặt hay lem nhem nên đặt tên em là Mèo, nhưng Mèo ko giận mà còn dùng tên ấy để xưng hô vs bạn bè. Một hôm hai cha con họa sĩ Tiến Lê đến thăm, Mèo dẫn Quỳnh-con của họa sĩ ra vườn chơi và cho bạn xem những bức tranh mình đã vẽ đc, lâu lâu Quỳnh lại reo lên khe khẽ. Xem xong, bé nói vs ba của mình rồi chú ấybảo Mèo cho xem những bức tranh ấy, từ đó tài năng của Kiều Phương đc tìm thấy và anh trai cô bắt đầu cảm thấy mk bất tài & có cảm giác như mk bị đẩy ra ngoài. Chú Tiến Lê mua cho Mèo hẳn một hộp màu xịn để Mèo chuẩn bị cho cuộc thi vẽ. Đạt giải nhất ở cuộc thi vẽ, Kiều Phương vui mừng khôn xiết, nhưng cậu anh trai tỏ thái độ ghen tị và Mèo đã kịp thì thầm vào tai anh, tỏ ý muốn anh nhận thưởng cùng. Cậu anh vô cùng ngạc nhiên, từ hãnh diện, đến ngạc nhiên và cuối cùng là xấu hổ, cậu đã hiểu đc tình cảm mà em gái dành cho mình và cậu đối tốt vs em như trước kia. [câu chuyện kết thúc tại đây]
+1 thích
bởi Kamado Thạc sĩ (5.0k điểm)
Bé Nhung là em gái yêu thương của em. Năm nay bé lên 4 tuổi và vô cùng rất dễ thương. Nhung có đôi môi hồng, hàm răng đều và trắng nõn. Cặp mắt bé đen huyền, dịu dàng. Bé hát hay, múa đẹp và có trí nhớ rất tốt, em còn thuộc lòng được một số bài đồng dao bà nội dạy cho. Nhung đang học lớp mẫu giáo. Tới trường, cô giáo thường khen bé là ngoan, rất lễ phép với người lớn. Lần nào cũng vậy, đón anh trai đi học về, Nhung đều chạy ra khoe: “Anh được mấy điểm mười ? Hôm nay em lại được phiếu bé ngoan nhé !”. Có Nhung, gia đình em lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười bởi những cử chỉ ngộ nghĩnh, đáng yêu của em.
bởi quin Cử nhân (3.6k điểm)
Lạc đề bạn ơi, ý bạn kia là tả lại truyện Bức tranh của em gái tôi (Tạ Duy Anh) mà
bởi Kamado Thạc sĩ (5.0k điểm)
mình ko đọc kĩ đề
0 phiếu
bởi PTG Tiến sĩ (22.7k điểm)
Em gái tôi rất hay lục lọi các đồ vật với sự thích thú đến khó chịu. Vì vậy mà cả nhà gọi nó là Mèo mặc dù tên chính của nó là Kiều Phương.

Một hôm tôi bắt gặp nó cạo trắng các xoong chảo để nhào thành một thứ bột đen xì. Rồi một hôm chú Tiến Lê đến chơi đưa theo con gái tên Quỳnh. Chính bé Quỳnh đã giúp chú Tiến Lê nhận ra tài năng vẽ tranh của Mèo. Và chính chú Tiến Lê đã giúp cả nhà nhận ra "thiên tài hội họa" của Mèo. Chú hứa sẽ giúp Mèo phát huy tài năng. Bố mẹ tôi mừng lắm. Chỉ có riêng tôi luôn cảm thấy mình bất tài nên bị đẩy ra ngoài, mặc dù mọi chuyện vẫn y như cũ. Và không hiểu vì sao tôi không thể thân với Mèo như trước kia được nữa. Chỉ cần một lỗi nhỏ ở nó là tôi gắt um lên.

Tôi đã làm một việc mà tôi vẫn coi khinh: xem trộm những bức tranh của Mèo. Dường như mọi thứ trong ngôi nhà đều được Mèo đưa vào tranh. Nó vẽ bằng những nét to tướng nhưng ngay cả cái bát múc cám lợn, sứt một miếng cũng trở nên ngộ nghĩnh. Còn mèo văn vào tranh, to hơn cả con hổ nhưng nét mặt vô cùng dễ mến. Có cảm tưởng nó biết mọi việc chúng tôi làm và lơ đi vì không chấp trẻ em.

Rồi cả nhà vui như tết - trừ tôi - khi Mèo được mời tham gia trại thi vẽ quốc tế qua giới thiệu của chú Lê.

Và một tuần sau tin vui đến: bức tranh của Mèo được trao giải nhất. Mèo lao vào vòng tay dang sẵn của bố và mẹ. Mèo ôm cổ tôi nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế Mèo đã kịp thì thầm vào tai tôi: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải".

Những bức tranh của thí sinh treo kín bốn bức tường. Bố, mẹ tôi kéo tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương đã được đóng khung, lồng kính. Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.

Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: "Anh trai tôi". Vậy mà dưới mắt tôi thì...

Mẹ tôi hỏi tôi đã nhận ra người trong bức tranh chưa. Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi nếu nói được với mẹ tôi sẽ nói rằng: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy".

Các câu hỏi liên quan

+1 thích
2 câu trả lời 82 lượt xem
0 phiếu
3 câu trả lời 120 lượt xem
+1 thích
2 câu trả lời 85 lượt xem
+2 phiếu
3 câu trả lời 110 lượt xem
+1 thích
1 trả lời 402 lượt xem
0 phiếu
3 câu trả lời 112 lượt xem
+2 phiếu
3 câu trả lời 358 lượt xem
+2 phiếu
1 trả lời 65 lượt xem
+1 thích
1 trả lời 122 lượt xem

HOT 1 giờ qua

  1. luckyyhappyy07687

    310 Điểm

  2. PTG

    294 Điểm

  3. tnk11022006452

    169 Điểm

  4. minhquanhhqt160

    128 Điểm

Phần thưởng hằng tháng
Hạng 1: 200.000 đồng
Hạng 2: 100.000 đồng
Hạng 3: 50.000 đồng
Hạng 4: 20.000 đồng
Phần thưởng bao gồm: mã giảm giá Shopee, Nhà Sách Phương Nam, thẻ cào cùng nhiều phần quà hấp dẫn khác sẽ dành cho những bạn tích cực nhất của tháng. Xem tại đây
Bảng xếp hạng cập nhật 30 phút một lần
...