Đó là do sự kết hợp của hoạt động phóng xạ (các chất phóng xạ trong Trái Đất sinh ra nhiệt) và nhiệt còn dư lại từ sự hình thành của Trái Đất.
Khi tất cả các vật chất đã tạo nên Trái Đất kéo lại với nhau, nó đã tạo ra một năng lượng động năng. Khi quá trình va chạm này dừng lại ở thời điểm”tiền Trái Đất”, động năng này đã chuyển hoá thành nhiệt năng. Trái Đất thì vẫn chưa bị lạnh hẳn. Tuy nhiên Mặt Trăng nhỏ hơn nhiều so với Trái Đất, đã bị lạnh đi và gần như là có một lõi đặc bên trong.
Lõi trong, hay nhân trong, là phần cứng nhất của trái đất. Nó là một khối cầu ở dạng rắn có bán kính khoảng 1.220 km. Giới khoa học nhận định nó được tạo nên bởi hỗn hợp sắt và niken. Lõi ngoài là lớp vật chất ở dạng lỏng, bao gồm sắt, niken và một lượng nhỏ lưu huỳnh, oxy. Nó nằm ở độ sâu khoảng 2.890 km và có độ dày khoảng 2.260 km.
Nhiệt độ ở lõi trong của trái đất là chỉ số quan trọng, bởi nó giúp giới khoa học giải thích cơ chế mà địa cầu tạo ra trường điện từ của nó. Chênh lệch nhiệt độ giữa hai lõi phải đạt mức từ 1.500 độ C trở lên để chuyển động tự xoay của trái đất tạo ra từ trường.