Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương ảo ảo, mờ mờ như bao trùm cả mặt biển. Không còn nhìn thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng y hệt như một bản nhạc nhẹ ko lời bất tận.
Phía đông, ánh hồng dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lâu hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho hết kì. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ của quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lứa trên bờ biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới đẹp và lộng lẫy làm sao.
Mặt trời đã lên cao vài con xào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đổi màu, Một màu thật tuyệt! Gời đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Câu trên đảo lại thêm xanh mượt, nước biển lam biếc đậm đà.
.-. tui lười viết thêm lắm nên xin lỗi nhé
;-; Nhưng chúc cậu học tốt !