Cuộc sống và vạn vật xung quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có bất kỳ sự vật, hiện tượng nào là tồn tại vĩnh viễn. Thế nhưng, có một thứ chúng ta vẫn có thể giữ gìn nó trường tồn với thời gian, đó chính là tình người. Vì vậy mà, M.Faraday đã từng nói: “Mọi thứ rồi sẽ qua chỉ còn tình người ở lại”.
“Mọi thứ” là những sự vật, sự việc xảy ra với chúng ta trong đời sống hàng ngày, tất cả đều có bắt đầu và sẽ có kết thúc. Trong một ngày, bạn có thể trải qua rất nhiều tình huống, có thể là niềm vui đến, cũng có thể là đau khổ ghé qua, cũng có những giận hờn, những buồn tủi,… nhưng rồi mọi thứ đều sẽ qua đi. Điều đọng lại sau những cung bậc cảm xúc đó của bạn chính là những cái ôm an ủi, những cái nắm tay truyền hơi ấm, những lời động viên tinh thần, những câu nói khuyên bảo,… đó chính là tình người. Tình người có thể là tình cảm gia đình, tình vợ chồng, tình yêu đôi lứa, tình bạn, nó không hẳn là thứ tình cảm xa xỉ, xa hoa hay cầu kỳ mà ngược lại rất đơn giản, bình dị và gần gũi đến từ chính sự quan tâm, cảm thông và chia sẻ giữa con người với nhau trong mọi hoàn cảnh cuộc sống. Bởi lẽ đó, câu nói của Faraday ngụ ý nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng những điều đáng trân trọng, điều đáng quý nhất vẫn là tình người.
Bạn có thắc mắc vì sao “mọi thứ rồi sẽ qua chỉ còn tình người ở lại” hay không? Từ khi vừa cất tiếng khóc chào đời, ta đã được đón nhận bởi tình người, đó chính là tình yêu thương từ ba mẹ. Rồi dần dần ta khôn lớn, chúng ta không còn bước những bước chập chững trong vòng tay của ba mẹ nữa mà đã đi đến những vùng trời bao la hơn, đồng thời cũng đầy rẫy những cám dỗ, thất bại hơn. Khi ta đứng được trên đỉnh vinh quang, mọi người đều ngước nhìn, nhưng khi ta rớt xuống vực sâu, liệu có mấy ai còn mảy may cúi đầu nhìn xuống ta? Nhưng những lúc như thế, ba mẹ vẫn xuất hiện dìu bước ta qua khó khăn, không ngừng yêu thương và động viên chúng ta làm lại. Chính vì vậy mà mọi điều sẽ xảy ra và sẽ trôi đi, chỉ có tình người sẽ ở lại cùng ta.
Tôi đã từng đọc một mẩu chuyện về một đứa bé hỏi mẹ mình rằng: "Điều gì sẽ còn lại sau một trận sóng thần hở mẹ?". Người mẹ chỉ ôm thật chặt đứa bé vào lòng mà nói rằng: "Đây chính là câu trả lời". Lúc đó, đứa bé ấy đã không hiểu những gì mẹ nói. Nhưng khi lớn lên, đứa bé trong câu chuyện đã hiểu rằng: "Mọi thứ rồi sẽ đi qua chỉ còn tình người ở lại". Tôi cũng từng xem báo đài về những trận lũ lụt càn quét mảnh đất miền Trung thân thương, khi đó hiện lên trong mắt tôi là những mái nhà bị đổ sập, của cải vật chất đều trôi đi hết thảy. Nhưng sau đó cũng là những đợt cứu trợ của người dân trong nước gửi về miền Trung ruột thịt, những người tình nguyện đi về miền bão lũ để trao tận tay cho người dân những cái ôm san sẻ nỗi đau, và cho họ lương thực, tiền bạc để gầy dựng lại cuộc sống. Thiên tai có thể đến và lấy đi tất cả, rồi mọi thứ đều trở về con số 0, nhưng có một điều luôn còn ở lại đó chính là tình người. Tình người đã giúp những người thiệt hại được chữa lành nỗi đau mất mát. Đôi khi không cần phải đao to búa lớn, không cần xa xỉ cao sang, chỉ cần một cái ôm cũng đủ để hàn gắn những vết thương trong lòng. Vì vậy, tình người luôn là một thứ đẹp đẽ không bao giờ mất đi trong cuộc sống.
Chúng ta không thể nào chỉ tồn tại đơn lẻ trong cuộc sống này mà không cần có tình người xung quanh. Nhưng lại có những người vì quá theo đuổi công việc mà quên đi mất tình yêu thương hiện diện xung quanh mình. Họ đã sống quá vội vả mà không nghĩ tới gia đình, người thân, bạn bè vẫn đang cần tới mình, lo lắng cho mình. Hay có những người đã mất đi niềm tin đối với tình người trong cuộc sống, họ dần trở nên thờ ơ với những mảnh đời cơ cực, chỉ biết nghĩ tới những điều tiêu cực mà không màng tới việc giúp đỡ người khác. Nếu sống với một trái tim vô cảm như vậy thì trái tim ấy chẳng khác gì mảnh đất Bắc Cực khô cằn, lạnh lẽo. Bạn không nên noi theo những tấm gương xấu ấy.
Câu nói đã cho chúng ta một bài học quý giá về nhận thức cũng như về cách sống. Trân trọng tình người, vun đắp tình người chính là những việc mà chúng ta phải làm thay vì vun đắp những giá trị không vững bền khác. Sự hữu hạn của cuộc đời, sự chảy trôi không ngừng của thời gian có thể tàn phá hiện thực, làm nhiều thứ biến mất mãi mãi. Song tình yêu thương lại lan tỏa, sống mãi. Hãy luôn giữ niềm tin về tình người trong cuộc sống, hãy yêu thương mọi người xung quanh vì “yêu thương trao đi là yêu thương giữ được mãi mãi”.