Như chúng ta đã thấy, khi một cuộc chiến tranh xảy ra thì nó để lại hậu quả vô cùng nặng nề từ về con người đến vật chất, môi trường. Trên thế giới đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh đẫm máu và để lại những thiệt hại to lớn, mất mát, rạn nứt tình người, cha mẹ xa con, ông bà xa cháu, vợ chồng xa nhau. Số người chết nhiều vô kể mà không có sử sách nào thống kê chính xác hết được, đó là sự ám ảnh trong tâm trí của mỗi con người, bom đạn tàn dư có thể phát nổ bất cứ lúc nào, chúng ta phải mất nhiều năm mới có thể khôi phục lại nền kinh tế sau chiến tranh. Trong những năm tháng chiến tranh, con người chúng ta không có quyền lợi cơ bản của loài người: trẻ em không được đi học, nhiều người không có nhà để sống, cơm không có để ăn, quần áo không có để mặc, tất cả đều làm nô lệ cho bọn thực dân, phát xít. Những cảnh tượng dã man ấy tới tận bây giờ nhắc lại vẫn còn thấy đau thương.
Chính vì chiến tranh để lại quá nhiều đau thương và mất mát cho nhân loại, nên chúng ta cần phải bảo vệ hòa bình. Bảo vệ hòa bình chính là bảo vệ một cuộc sống bình đẳng, yên bình, quyền lợi cho mỗi chúng ta. Khi bảo vệ hòa bình, chúng ta sống trong một môi trường hòa thuận, có tình người. Bất kể ai sinh ra đều có quyền sống và bảo vệ mạng sống của chính bản thân mình, không ai có quyền được tước đoạt đi mạng sống, của cải vật chất của chúng ta. Khi có hòa bình thì chúng ta sẽ sống một cuộc sống mà ta mơ ước, nơi đây ta được làm chủ bản thân, có cuộc sống ấm no, hạnh phúc, gia đình ấm êm không chia cắt nhau.