Trong đoạn trích "Vĩnh biệt cửu trùng đài" của Nguyễn Du, nhân vật Đan Thiềm được miêu tả là một người đàn ông già, có vẻ ngoài thanh lịch và uyển chuyển. Ông ta đang đứng trên cầu Thanh Hoá, nhìn xuống sông Ngân Hà và nhớ lại quá khứ của mình.
Tác giả đã sử dụng nhiều chi tiết để tạo nên hình ảnh của nhân vật Đan Thiềm, từ vẻ ngoài của ông ta cho đến cách ông ta nhìn nhận cuộc đời. Tuy nhiên, điểm đặc sắc nghệ thuật của tác giả là việc sử dụng nhân vật Đan Thiềm để thể hiện tâm trạng của mình về sự thoái trào của triều đình và sự suy tàn của đất nước.
Đan Thiềm được miêu tả là một người đã trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời, từ khiếp sợ trước sự thay đổi của thời gian đến sự buồn bã khi nhìn thấy sự suy tàn của đất nước. Tác giả đã sử dụng nhân vật này để thể hiện tâm trạng của mình về tình hình đất nước, và cảm xúc này được truyền tải đến người đọc thông qua nhân vật Đan Thiềm.
Tóm lại, việc sử dụng nhân vật Đan Thiềm để thể hiện tâm trạng của tác giả về sự suy tàn của đất nước là điểm đặc sắc nghệ thuật của Nguyễn Du trong đoạn trích "Vĩnh biệt cửu trùng đài".