Bài làm
Cây bàng lá nõn xanh ngời
Ngày ngày chim đến tìm mồi chíp chiu
Câu thơ ấy bao giờ cũng vang trong lòng tôi mỗi lúc đến trường, nhìn lên cây bàng quen thuộc, thân thương.
Cây đã được trồng từ lâu nên cao và to lắm. Nhìn từ xa, trông cây bàng như một hiệp sĩ đang gác cổng. Dáng bàng cao và thẳng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như một con bạch tuộc khổng lồ bám chặt vào nền dất. Gốc cây xù xì mốc thếch. Cây bàng đã già, thân cây to hơn cả vòng tay ôm của một cô học trò lớp 6 như tôi. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn – màu của quê hương đất mẹ. Chạm vào thân cây, tôi thấy sần sùi, nham nhám, nó chai sần như bàn tay của bác nông dân lao động cần cù. Người mẹ thiên nhiên đã khoác cho thân chiếc áo giáp cứng cáp khiến mỗi thân cây như một chàng hiệp sĩ. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì, cũ kĩ đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Tán nó xòe rộng cả một khoảng sân. Từ thân chẽ thành nhiều nhánh giống như cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển chuyển la đà.
Mùa xuân, thời tiết ấm dần mang theo những cơn mua xuân làm cho các loài cây bừng tỉnh sau một giấc ngủ đông dài. Những cành cây uyển chuyển như những cánh tay đang dang ra đón anh sáng mặt trời. Rồi chỉ một thời gian sau, những chồi non li ti đã điểm hết tất cả những cành to, cành nhỏ.Thoáng cái đã thấy màu xanh non của những chồi non mang đến cho cây bộ váy màu xanh tuyệt đẹp. Những chiếc lá của tầng thấp, tầng cao phát triển nhanh đến kì lạ. Nếu như khi trước chúng chỉ bé bàng bàn tay em bé thì bây giờ đã to bằng hai bàn tay người lớn.
Mùa hè, cây bàng như xòe muôn vàn cánh tay thân thiện ra che chở cho đám học trò chúng tôi khỏi cái nắng chói chang. Mùa hè cũng là lúc cây bàng bắt đầu ra hoa. Hoa bàng màu trắng ngà, nhỏ li ti. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ trong lớp đài hoa xanh mỡ màng. được tắm đủ nắng, hoa bàng nở rộ từng chùm. Những bông hoa li ti đậu trên cái cuống dài, hoa bàng không phô màu sắc như hoa phượng, hoa bằng lăng mà hoa bàng chỉ có màu trắng, màu trắng giản dị nhưng cũng thật đẹp. Nếu chỉ nhìn lướt qua, ta không thể nào phát hiện được vẻ đẹp của hoa bàng.
Hè qua, thu đến, tiếng trống khai trường giục giã, một năm học mới bắt đầu. Cây bàng như khởi sắc, hân hoan. Nó đong đưa những chiếc lá xanh thẫm, xen lẫn vài chiếc lá ươm vàng, tô điểm thêm những chiếc lá đã bắt đầu ngả sang đo đỏ. Nó như khoác chiếc áo mới – màu xanh lốm đốm vàng, đỏ, vẫy muôn nghìn cánh tay chào đón những bóng dáng học sinh quen thuộc. Lúc này, chỉ cần một làn gió nhẹ thổi qua, hoa bàng rụng trắng cả sân trường. Khiến sân trường trông tựa như một thảm hoa. Khi hoa bàng rụng, quả bắt đầu nhú lên xanh nhạt rồi lớn dần. Lúc quả bàng chín, nó mang một màu vàng tươi mát. Những giờ giải lao, chúng tôi thường nhặt những quả bàng để chơi chuyền hay để ăn. Hương thơm của bàng chín rất đặc trưng, rất riêng biệt. Tôi có thể nhận ra ngay mùi hương thoang thoảng, nhẹ nhàng. Miệng ta ứa nước miếng khi tưởng tượng tới cảm giác được cắn một miếng thật to vào cái cùi dầy dầy, cảm nhận được cái vị chua chua, chan chát đang lan tỏa khắp vòm miệng.
Rồi những cơn gió lạnh se se kéo tới, mùa đông đến rồi. Mùa đông tới, cây bàng lại trở về cái dáng vẻ khẳng khiu. Khi mà những chiếc lá đỏ ối rụng gần hết, những làn gió mùa Đông Bắc thổi qua, chỉ còn vài chiêc lá đỏ còn lại trơ trọi và đơn độc, lũ học trò chúng tôi vẫn nô nghịch dưới gốc bàng nhưng tôi biết cây bàng phải chiu đựng lạnh giá mùa đông, chiếc áo ấm xanh mướt đã chẳng còn nữa. Nhưng cây cây vẫn dũng cảm, mạnh mẻ chống chọi với cái giá lánh buốt xương của mùa đông, phủ nhựa, ươm mầm cho mùa đông kế tiếp.
Trong mỗi ngôi trường trên đát nước Việt Nam yêu dấu, không chỉ có mỗi cây phượng là loài cây gắn với lứa tuổi học trò mà cây bàng cũng là một loài cây vô cùng quen thuộc đối với các thế hệ học sinh như chúng tôi.