Trong tất cả các loài gia súc của nhà mình, em yêu nhất là con lợn nhà em. Chú lợn của nhà em trông rất đáng yêu.
Đó là một chú lợn khoang đã sáu tháng tuổi. Thân hình vừa phải, dài khoảng hơn một mét và nặng khoảng năm mươi ki lô gam. Chú lợn có làn da rất đẹp, với phần trên trắng và phần khoang đen vắt ngang bụng, theo đúng chuẩn của cha ông ta ngày xưa. Bốn cái chân to, chắc khoe nâng đỡ cả cơ thể. Các móng chân màu trắng, bóng, khi đi nghe cộc cộc rất đáng yêu. Cái đuôi ngắn, xoăn tít mỗi khi được em cho ăn một thứ gì là lại phe phẩy rối rít tỏ tháu độ rất vui vẻ. Cao bụng căng tròn trông như chiếc trống nhỏ. Phần bụng màu trắng hồng, mấy núm vú nhỏ xíu xíu trên rất ngộ nghĩnh. Cái cổ của chú ngắn ngắn, núng nính những mỡ, lớp mỡ ấy dày, trông như một chiếc khăn quàng qua cổ của chú vậy. Cái đầu lớn, nổi bật là hai chiếc tai lớn như hai cái lá mít màu hồng hồng, hai cái tai luôn vẫy vẫy không ngừng. Dường như chúng cũng nghe theo tâm trạng của chú, khi chú vui, chúng vẫy liên tục còn khi buồn thì hai cái tai rũ xuống trông rất ngộ. Đôi mắt lớn, tròn như hai viên bi luôn lờ đờ như buồn ngủ. Cái mũi to, điểm một ít đốm đen làm gương mặt chú có gì đó rất buồn cười. Cái mũi ấy mỗi khi bất bình hay muốn ăn lại vang lân tiếng “khịt khịt khịt”. Miệng rộng và hàm răng chắc khỏe. Trong đàn, chú là con lợn lớn nhất và tinh nghịch nhất. Lúc nào cũng chạy lăng xăng, trêu ghẹo các bạn xung quanh. Khi bố em tắm cho chú, chú nhảy cẫng lên vì vui sướng, rồi đùa nghịch như một đứa trẻ ham nghịch nước. Nhìn chú như vậy, cả nhà em ai cũng phải phì cười.
Em rất yêu chú lợn của nhà mình, em đã quyết định đặt tên chú là Lu. Em nhất định sẽ chăm sóc chú thật tốt để chua mãi là một nguồn vui của cả nhà em.