Khổ thơ 3:
"Chân trời đỏ như máu, mắt em nhìn
Lăng Bác đây, một góc trời Việt
Máu đỏ như máu, mắt em nhìn
Lăng Bác đây, một góc trời Việt"
Trong khổ thơ này, tác giả sử dụng hình ảnh "Chân trời đỏ như máu" để tả cảnh một bầu trời đỏ lửa, biểu hiện cho sự đau thương, nỗi buồn và nỗi khát khao của dân tộc. Việc nhìn thấy lăng Bác được coi là một góc trời Việt, nơi gắn kết tinh thần yêu nước, tình cảm đối với Bác Hồ và tình yêu quê hương.
Khổ thơ 4:
"Em đứng đây, bên lăng Bác
Mắt em nhìn, mắt em nhìn
Mắt em nhìn, mắt em nhìn
Mắt em nhìn, mắt em nhìn"
Trong khổ thơ này, tác giả lặp đi lặp lại hành động "mắt em nhìn" để tôn vinh sự hiếu kỳ, sự ngưỡng mộ và tình cảm sâu sắc của người viếng lăng Bác. Hành động này cũng thể hiện sự kính trọng và tôn trọng đối với Bác Hồ, người đã dẫn dắt dân tộc qua những khó khăn, thử thách.